𝐁𝐚̀𝐢 𝐭𝐡𝐨̛ 𝐜𝐡𝐨 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐧𝐠𝐚̀𝐲 𝐛𝐚̆́𝐭 đ𝐚̂̀𝐮

1. Bài thơ cho một ngày bắt đầu Tôi thức dậy, buồn cũng theo, thức dậy Người thợ đời chắc trồng cây số cho tôi Với tháng ngày cùng tận nỗi cô đơn Cùng thoát hiểm mưu sinh trong những ngày trơ trọi Nước mắt tôi đã nhỏ nhiều khổ lụy Nhưng hề gì, em, …

Vạt mưa

VẠT MƯA Anh về, cửa mở, thềm lên Cơn mưa nghiêng vạt đồng hành đuổi theo Vạt che lất phất buổi chiều Để lòng trống gió hiên ngoài hiên trong

Vô tựa

  1, Từ em bỏ nhà đi xa Thương tôi em để lại nhà xe lăn Tôi ngồi thoải mái xe em Đôi chân duổi thẳng lên bàn, tỉnh tâm Thời trẻ, được ngồi trực thăng Thời già, lại có xe lăn, khỏe đời ! 2. Có tay không giữ được người Có chân lại …

Đồng đội

ĐỒNG ĐỘI 𝐇𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐚̂̀𝐲 𝐭𝐮 Mang cuốn kinh ra trận Trong ví cất hình con Lính cười ông đạo non Gặp Vi Xi mà giảng Chiếc mũ rừng chụp trán Làm tiền sát đi đầu Khi tan trận, buồn rầu Quì đọc kinh siêu độ Một ngày người lính bộ Bị trúng đạn trọng thương …

cuối năm nghe tiếng còi tàu

Xa nhà mấy mươi năm Tình hoài hương đông cứng Tết theo bông tuyết trắng Lả tả bay đầy hồn Chợt nghe tiếng còi tàu Vọng trong đêm trừ tịch Tiếng còi tàu quen thuộc Sao đêm nay giật mình ?  

Nửa đêm xưa và bây giờ

Trung đội 1/đại đội 405 thám kích/ SĐ 22 BB  sau đêm đột kích mật khu Háo Lễ tại Bình Định 1969. THT ngồi giữa. Hình chụp bởi một đại úy cố vấn Mỹ. Sau này ông tử trân tại đồi Kỳ Sơn. NỬA ĐÊM (1) Tiếng kẻng liên hồi khua hối hả Trời khuya …

Đêm dịch kiết ở trại tù Chí Lăng

Thử tưởng tượng  bao nhiêu lần, giữa cõi đêm đen Tôi chỉ biết thì thào dù cố gào cố rống Anh cảnh vệ ơi, tôi đi cầu, đừng bắn Đêm như xé người tôi thành trăm mảnh  đầy phân Tôi bấy giờ chỉ là con vật thúi tha Cả láng không còn ai muốn đến …

Một đám cưới nhà binh tại SG…

Văn số 171 tháng 7-1971 Tôi thằng lạc chợ trôi sông Cám ơn mình trải chiếu giường đón tôi Đón tôi về tự đỉnh trời Trải tim châu thổ bắt cầu  cao nguyên Ngày hợp hôn không đèn hoa Không kèn không trống, không chào bàn, không... không… Tôi  đây vô sản tận cùng Không …

Những tín hiệu thảm khốc

Vùng tôi ở thuộc  quận Union, NJ, chỉ cách NY khoàng 1 giờ lái xe, nên bị ảnh hưởng nặng bởi trận đại dịch. Tính chung NJ là tiể u bang bị nặng nhất chỉ sau NY. Con số người thử có Covid-19 là 109038. Con số người chết là 5938 người (theo báo cáo …

Những bài thơ từ Pulau Bidong

Trần Hoài Thư Tiều phu Đồi một, đồi hai, ta trèo đồi Bidong Đồi càng lên cao, cây càng dài, càng thẳng Ta tiều phu hề, đi tìm cây đẵn Vác xuống chợ người đổi thuốc lá cà phê Ta trèo lên đồi, chạm với trời mây Hải đảo trơ vơ giữa trời giữa nước …

Khi nhớ về Kinh Một, Trà Tiên

Trùn Em thị thành chăn vịt Tôi  trung úy đào trùn Gặp em lòng muốn hỏi Sao miệng đành lặng câm Hồ xanh, bèo không thấy Vịt đói chẳng buồn bơi Nắng hồ sôi bốc khói Mây trời chẳng muốn trôi Đây phần trùn tôi đào Hổ, cơm, trâu và đất Đây căn phần người …

Bia đá

    Ban đêm chúng tôi thường tìm những nghĩa địa làng để đóng quân. Hình trên là một tiêu biểu, tại sao chúng tôi phải chọn  mả mồ. Thứ nhất nghĩa địa là một pháo đài kiên cố:  bia thành là những áo giáp tốt nhất. Chúng giúp chắn gió dữ ... Nhưng bù …

Không có gì

Trong những căn phòng hiu quạnh ấy Có người đã đến và ra đi Có người gào mãi khan ra máu Có người im hoài đến thiên thu Mỗi căn phòng, có hai chiếc giường Không có gì, ngoài bốn vách tường Có có gì, không có gì hết Không có gì thật sự không …

Lục bát cho ngày xuất quân

Chở báo   Hôm nay, trời lạnh vô cùng, Găng tay mũ chụp khuân thùng báo in Khuân thêm tấn đá đắp tình Lót con đường Terrill đến với mình,  bậu ơi Hôm nay lạnh, lạnh đất trời Thở đông ra đá, sao lòng chẳng đông 7 năm ngỡ đã sắt đồng Hôm nay chở …

Đèn vẫn sáng trong Đêm Giao Thừa

  Đêm nay đêm Giao Thừa Một mình  ta một bóng Con thì ở phương xa Vợ thì nằm Dưỡng Lão Trong này là bóng tối Ngoài kia là bóng đêm Nhưng trong ta  thắp lên  Những ngọn đèn  kỳ diệu  NGọn đèn không  cần  điện...  Mà Sáng mãi không thôi... Ngọn đèn  tình  văn …

Chiêm bao….

Lính giữ tiền đồn, đêm đêm nằm ngoài vòng đai Chỉ mong sáng sớm rút về, ghé quán cà phê chợ huyện Trời cũng thương  tình  một thằng lính    làm thơ lãng mạng Để hắn   đi tìm thêm  chiêm bao... Bởi chiêm bao không mọc lên từ chiến hào Mà  đến từ đẳng sau …

Cầu xin (nhuận sắc)

Nỗi mềm yếu này làm sao tôi kham nỗi Tôi làm sao không nước mắt rưng rưng Mấy năm dài ngỡ lòng đã cứng đông Tôi biết là tôi hoàn toàn bỏ cuộc Xin đời cho tôi một chỗ ngồi cô độc Một chỗ ngồi không cha me vợ con Một chỗ ngồi không có …

Tát

  Tát ghe ngày bão biển... Một tiếng kêu mà dội cả đất trời Tôi cúi xuống nhìn biển nằm thin thít Bỗng từ nơi nào – đông tay nam bắc ? Một tràng sấm rền như pháo lênh hành quân Rồi gió ào làm cau mặt đại dương Rồi ngùn ngụt mấy lọan cuồng …

Ngủ…cuối đời

Bởi vậy, em đừng  ngạc nhiên khi những người già lão ngủ li bì Không, họ gục đầu trên khay  ăn. Họ tham thiền nhập định !.. Có ở một nơi  với những người mất trí Mới  hiểu rằng  đời phải cần  hỉ nộ ái ố sân si   Họ, có người còn trai tráng, …

Lá vẫn còn xanh

Trưa nay mang bị dồ ăn đên  nursing home Phòng mình đóng cửa, chắc người aid nurse đang bận thay quần áo cho mình Không sao. Bỏ bị đồ ăn ngoài cửa phòng,   Chợt nhìn ra ngoài cửa Sân viện phủ ngập lá vàng Lại thêm một mùa ta có mặt nơi này Để cùng …

Khi vợ ngâm miệng không chịu ăn

1. Đồ ăn  mang đến mang về Trời ơi, không biết  nấu gì mình ăn Hay mình sắp bỏ   trần gian  Nên dọn thân thể tẩy trần bẩn nhơ ? 2. Mình đòi  chiếc áo trầm  hương Có đây, tôi  sẵn sàng mang cho mình Gắng lên, nắm chậc thanh giường Nhích  lên một tí  …

Về một người nữ ở quán Truông Bà Đờn (nhuận sắc)

Bao giờ nụ cười của em  cũng lộ hàm răng Ta không biết ta mê nụ cười hay mê hàng  hạt lựu Vâng, bờ môi  thì   lúc nào  cũng như  hoa  hé nụ Cũng là màu  hồng hay  màu đỏ môi son Và hàm răng kia   ngây ngất  cả  tâm hồn Như cắn nát cả  …

Chưa già

  1. Tôi chưa già, em đừng gọi cụ ông Em cũng chưa già, đừng buồn tôi khổ Khi quả địa cầu triệu năm vẫn trẻ Thì ai bảo mình già, Không ! Ta chỉ  bảy  mươi hơn! 2. Khi  cháu mở  đôi môi  như hoa hồng Mắt cháu sáng và  nụ cười  rát sáng …

Thi hoài không đậu…

Một ngày 24 tiếng 3 tiếng  ta  đến trường Sáng  học bài  Chúa dạy Chiều học bài  Phật răn Thầy  kêu  tay  tôi đau Ta vội vàng nắn bóp Thầy kêu tôi muốn ói Ta vội vàng mang thau Thầy khoe  ngày  vu qui Chồng  em  là tỉnh ủy Ta học bài đừng ghen Mà …

Và già lão bây giờ thành thơ dại…

Có phải thường thường tuổi già hay lú lẩn Không đâu, họ  chuẩn bị  làm một cuộc tẩy trần Vầng trán  già lại lấp lại đường nhăn Và  già lão bây giờ trở thành  thơ dại...   (Audio về một vụ đánh lộn trong đám cưới, một sáng tác độc đáo của Nguyễn Ngọc Yến …

Vừa đánh giặc vừa viết văn : sướng thật !

  Lính có nhiều loại lính : Lính kiểng. Lính ma. Lính văn phòng. Lính đánh giặc. Tôi thuộc loại cuối cùng. Ngày ấy,  mỗi lần về phố, tìm một quán cà phê duổi chân, mù rừng chụp trán, bên lưng quần lận cây súng lục, và khói thuốc vây bủa mấy tiếng đồng hồ. Mặc …

Nghe như mùi cà phê chợ Huyện lọt vào phòng…

Sáng ra mở cửa phòng văn Thấy trời chưa dậy, còn trong chăn mền Nghe như từ cõi vô cùng Những hân hoan những vui mừng ngợi dâng Ôi một ngày không có Gout Không thấp khớp, không bò càng rỉ rên Ôi một ngày, ngày bình an Như ngày xưa, sau một đêm mả …

Chân như

Buồn   một tháng thì  coi đời là bể khổ Buồn  một năm thì lòng đâm chai cứng tái tê Buồn  ba năm  thì  nghĩ mình sắp  thấy  chân như buồn  sáu năm thì thấychân như rạng ngời bóng tối (Khi bài thơ này vừa làm xong,  nhìn qua cửa sổ, thấy  một bạn nai đã  …

%d