1,
Từ em bỏ nhà đi xa
Thương tôi em để lại nhà xe lăn
Tôi ngồi thoải mái xe em
Đôi chân duổi thẳng lên bàn, tỉnh tâm
Thời trẻ, được ngồi trực thăng
Thời già, lại có xe lăn, khỏe đời !
2.
Có tay không giữ được người
Có chân lại bị chiêc còng khóa chân
Có lòng, có cũng như không
Có em, cô vít chắn ngang mất rồi…
3,
Nói gì thì nói cái gì
Có chăng tôi nói một mình tôi nghe
Bên trong em khóc dầm dề
Bên ngoài tôi cũng não nề ruột gan
Lạy trời cửa kính khuếch âm
Để em còn biết tấm lòng của tôi ..
Giờ thì cửa kính mở rồi
Sao em không nhận ra người thân yêu ?
4,
Nằm hoài ngứa ngáy tay chân
Cái đầu năng trỉu cái lưng dập bầm
Vậy mà mình ngọa 10 năm
Không xê không dịch không lăn không ngồi
Tấm lưng càng lúc bóng ngời
Chừng như khổ nạn sơn màu hoàng kim
5,
Đêm rằm trăng rọi qua song
Ánh trăng tắm cả căn phòng trầm hương
Nhập vào lời tụng hằng đêm
Ánh trăng thành ánh đạo vàng quán âm
Bây giờ người tụng ra riêng
Buồng thờ vắng khói nhang đèn kệ kinh
Chỉ có chăng là ánh trăng
Lọt vào khung cửa lạnh nằm cả đêm
6.
Ngoài kia cây đã trụi cành
Trong ta vườn đã mọc đầy lá xanh ..
Ngày xưa Tần Thủy chôn kinh
Ngày nay ta giúp hồi sinh thư phần
Tay run nên chỉ kim run
Một giọt máu rỉ – đóa hồng – tặng em
7.
Có phải sắp biệt cõi trần
Mà sao thân thể có mầm bi quan
Ngày xưa bảo vệ Sư đoàn
4 năm không để địch quân mò rình
Bây giờ bảo vệ một mình
Mà không giữ nổi chờ ngày bàn giao