1.
Đồ ăn mang đến mang về
Trời ơi, không biết nấu gì mình ăn
Hay mình sắp bỏ trần gian
Nên dọn thân thể tẩy trần bẩn nhơ ?
2.
Mình đòi chiếc áo trầm hương
Có đây, tôi sẵn sàng mang cho mình
Gắng lên, nắm chậc thanh giường
Nhích lên một tí (để) tôi luồn dưới lưng
Sao mình không nhích tấm thân
Khiến tôi ì ạch tưởng chừng đứt hơi
3.
Áo lam đã mặc cho mình
Ướp mùi hương khói nhang đen phổ môn
Tròng vào cổ chiếc yếm khăn
Lạy trời mình mở miệng ăn, tôi mừng…
4.
Ông già chăm sóc bà già
Bà già hét, ông già cười nhăn răng
Hét đi ! để trút nợ nần
Cho tôi chia với, muối gừng mặn cay !
5.
Bạn nai ghé vểnh đôi tai
Hỏi rằng ông cứ gõ hoài, làm chi ?
Thưa rằng, tôi gõ bài thơ
Kêu người chết, gọi hồn về tái sinh
6.
Ngảy ngày vào Dining room
Lảnh đồ ăn, giữa những hàng xe lăn
Chào ông bạn ngồi phía trong
Tuy dị chủng nhưng cùng chung tháng ngày
Tháng ngày núi dựng chạm mây
Tháng ngày đạn xẹt pháo bay trên đầu
Nhưng hôm nay, ông ở đâu
Ông đi đâu không một câu giã từ
Có chăng là cái bóng mờ
Như sương như khói từ trời Dakto…..