Vô tựa

  1, Từ em bỏ nhà đi xa Thương tôi em để lại nhà xe lăn Tôi ngồi thoải mái xe em Đôi chân duổi thẳng lên bàn, tỉnh tâm Thời trẻ, được ngồi trực thăng Thời già, lại có xe lăn, khỏe đời ! 2. Có tay không giữ được người Có chân lại …

KHIÊNG GIỎ SÁCH RA BƯU ĐIỆN (nhuận sắc)

Tôi chở tuổi già của tôi cho em Xem như món quà cuối đời khi mình còn thở Cũng phải trăm lần cảm ơn chiếc giỏ Đã giúp tôi khi tôi tuyệt vọng đường cùng Chiếc giỏ của em chiếc giỏ phượng hồng Chiếc giỏ của tôi chất đầy sách dầy sách nặng Chiếc giỏ …

NHỚ THÁP

𝑵𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒃𝒂̀𝒊 𝒕𝒉𝒐̛ 𝒗𝒆̂̀ 𝒕𝒉𝒂́𝒑 𝑩𝒂́𝒏𝒉 𝒊́𝒕 𝐓𝐨̂𝐢 𝐥𝐚̀ đ𝐮̛́𝐚 𝐜𝐨𝐧 𝐥𝐮̛𝐮 𝐥𝐚̣𝐜 𝐜𝐡𝐢𝐞̂́𝐧 𝐭𝐫𝐚𝐧𝐡 đ𝐚̂̉𝐲 đ𝐮̛𝐚 𝐥𝐚̂́𝐲 𝐭𝐡𝐚́𝐩 𝐥𝐚̀𝐦 𝐧𝐡𝐚̀ 𝐕𝐨̛́𝐢 𝐜𝐡𝐢𝐞̂́𝐜 𝐦𝐮̃ 𝐫𝐮̛̀𝐧𝐠, 𝐬𝐮́𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐞̣ 𝐯𝐚̀ 𝐛𝐚 𝐥𝐨̂ 𝐓𝐨̂𝐢 𝐦𝐚𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐞̂𝐦 𝐭𝐡𝐨̛ 𝐯𝐚̀𝐨 𝐡𝐨̂̀𝐧 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐥𝐢́𝐧𝐡 𝐭𝐫𝐚̣̂𝐧 𝐓𝐨̂𝐢 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐨́ 𝐧𝐡𝐚̀, 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐢̀𝐧𝐡 𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐛𝐞́ 𝐛𝐨̉𝐧𝐠 𝐋𝐚̀𝐦 𝐭𝐡𝐨̛ 𝐦𝐚̀ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮́𝐭 𝐛𝐨̛̣𝐧 …

Quà tặng

(Để tặng anh chị Luân Hoán nhân dịp anh chị đến thăm chúng tôi vào ngày 23-7-2018) Bạn đổ đường xa, thăm chúng tôi Mang theo  hai cuốn sách còn tươi Tôi   mừng, nói  bạn còn sung sức Tiếp tục “ham vui” “sản xuất”  dài Tôi bạn cùng nhau làm lính bộ Văn thơ  cùng …

Ô Cửa thi phẩm của Trần Hoài Thư

Thi phẩm Ô Cửa này được thực hiện thành flipbook  là do từ câu hỏi của một người bạn trẻ, rất trẻ, hiện là sinh viên Ph.D về Hán Nôm tại một đại học IVY. Đó là bài Si Dại  nằm ở trang 178 có câu "Chưa ba mươi sao già quá đổi/Nửa đời người …

Ngủ…cuối đời

Bởi vậy, em đừng  ngạc nhiên khi những người già lão ngủ li bì Không, họ gục đầu trên khay  ăn. Họ tham thiền nhập định !.. Có ở một nơi  với những người mất trí Mới  hiểu rằng  đời phải cần  hỉ nộ ái ố sân si   Họ, có người còn trai tráng, …

Về một người nữ ở quán Truông Bà Đờn (nhuận sắc)

Bao giờ nụ cười của em  cũng lộ hàm răng Ta không biết ta mê nụ cười hay mê hàng  hạt lựu Vâng, bờ môi  thì   lúc nào  cũng như  hoa  hé nụ Cũng là màu  hồng hay  màu đỏ môi son Và hàm răng kia   ngây ngất  cả  tâm hồn Như cắn nát cả  …

ngu vương

Ta chừ lên chức  ngu vương Tóc râu bạc trắng, huy chương lẩy lừng Cái này Anh dũng  lưng tròng Cái này vô địch giặt quần ngửi phân Cái này bội tinh nấu ăn Cho người không   biết dỡ ngon ngọt bùi ! Cái này  chiếm điểm nhất đời Ngày nghe vơ chửi  riết rồi …

sự khác nhau giữa nghề và không nghề

  Tôi làm blog chẳng phải  quảng cáo sách tôi in haytàimọncủatôitrongnghềviếtlách Bởi sách tôi đâu cần quảng cáo Bởi viết văn làm thơ không phải là nghề Nếu là nghề thì chắc chắn có một ngày bị phế bỏ hay về hưu khi chẳng ai mướn viết feuilleton hay thế thời không còn  nơi …

Ngộ

  Thiên đàng   (1) Tôi biết cái tôi của mình chẳng đáng gì để nói Chỉ là hai mươi mấy đốt xương lưng để  gồng gánh cuộc đời Nhưng mà tôi vẫn tự hào  được sinh ở một nơi Cả nhân loại trần gian khi nhìn vào, phải bay hồn lạc phách Và khi con …

Hôm nay không tết mà như tết

Hôm nay không Tết mà  như tết Hôm nay không xuân mà như xuân Bởi hôm nay tôi nấu nồi bánh tét Bởi hôm nay,  bạn nai  đến  nhà xông Màu lá chuối đã không còn xanh nữa Mà thấm  sâu vào lớp nếp bên trong Từ nếp trắng nay trở thành nhạt  lục Như …

Ghi vội (8): Những đứa con của ta

  Có phải ta đang  ở một mình giữa một căn nhà có bốn phòng ngủ lặng kẽ và quạnh hiu Những nỗi buồn không còn biết xếp bỏ vào đâu Những giọt lệ không còn ngăn trong tủ lạnh để chứa Những bức tường bức  vách trần nhà không còn dội âm Những lon …

Ghi vội (8): Hình background

...Chúng tôi bắt đầu xuống xe, lúc 10 giờ tối. Và mỗi trung đội được lệnh phải buộc những cuộn dây băng cứu thương vào lưng, kẻ trước người sau để khỏi bị lạc đường. Mưa xối xả. Nước mênh mông. Mỗi lần có trái sáng bắn lên, hay từ máy bay Mỹ thả xuống …

LÍnh đồng bằng

Xuất xứ bài thơ: Năm 1971, tôi được Tổng cục chiến tranh chính trị QLVNCH đánh công điện bốc về làm phóng viên chiến trường. Sư ưu ái này rất  đặc biệt vì Tổng cục cho phép tôi được quyền chọn một trong bốn chỗ: Saigon, vùng 1, vùng 2, vùng ba, vùng bốn. Tôi …

đàng sau flipbook (2) (nhuận sắc)

  Nhớ ngày nào thời làm thám kích tiền phương Đêm phục kích bắn một người lính Bắc Khẩu súng ngắn là niềm vui chiến thắng Tại sao lại buồn, như muốn rưng nước mắt. Vì sao ? Khi trong ba lô lục được một cuốn nhật ký nát nhàu Có cả những bài thơ …

Đêm ngày quạnh hiu tôi làm con chim gõ mõ Cốc cốc hoài trên bàn phiếm keyboard Ngón tay phải này gõ những nút lạnh trơ Ngón tay trái kia sẵn sàng cntl, shift Gõ, gõ, bao nhiêu ngày và đêm mãi miết Tôi là  con chim gõ mõ già nua Và ngón tay ngày …

Những mùa giáng sinh không bao giờ quên…

      Mùa giáng sinh 1978   Núi Trầu là một địa danh ở Kinh Nhà Chung thuộc Kiên Lương Hà Tiên. Núi Sọ là một ngọn đồi nhỏ có dựng một thập tự giá rất lớn. Đây là một xóm đạo. Chúng tôi, khoảng 30 người tù cải tạo, được lệnh bè tràm …

Sleepy Hollow ở 719 coolidge

Bởi ở quê nhà tôi không có miếng đất để dung thân Bởi một triệu đô la cũng không thể tìm ra một mái nhà kỷ niệm Nên tôi xin coi Sleepy Hollow này là  chỗ cuối đời tôi có mây  tẩm liệm Có lá vàng  "ngàn thu  im lặng" tiễn đưa... Ở Boston,  Sleepy Hollow  …

Bạn

Nhà tôi cạnh  dưới  triền sơn dã Nai về gặm cỏ ở vườn sau Ở  đây người vật đều bạn cả Cứ hỏi thăm bằng ánh mắt nhau Ánh mắt làm tôi thêm bạn mới Một ngày bạn mang đến bầy nai Nai mẹ nai cha nai chồng nai vợ Thêm nai con như một …

chống nạnh

  Tấm hình của tôi anh chị lắm phải không ? Hãy xem hai tay tôi chống vào hông ngạo mạn Như hôm qua trước giờ ra mặt trân Như bây giờ, giữa đất Mỹ bên em !!!           Tấm hình của tôi  chỉ dùng để hù trẻ con Như một …

nhà mới

    Máy về nhà ta, máy có vui không Thấy ta cô đơn chắc máy động lòng Máy nhé, từ nay mình là bạn Cùng vui vầy giữa cõi văn chương (click vào hình, để thấy máy nhả giấy)    

há miệng

Hình : Internet Khi người mẹ đút đồ ăn cho con, như một phản xạ tự nhiên, người mẹ cũng há miệng theo (như tấm hình trên): Không ăn sao há miệng ? Không phải ! há để ăn Những lộc vui Trời ban Cho tấm lòng hiền mẫu Trước đây, ta cứ nghĩ chỉ …

Thơ của lão già ở một mình (3)

Chung phòng với Y. là một bà Tàu cũng bị bán thân bất toại, hai chân không thể  đứng vững, tuy nhiên hai tay vẫn còn mạnh. Con gái của bà hay đẩy xe đưa bà đi khắp hành lang. Sau đó đưa mẹ về phòng. Một hôm, thay vì nhờ nurse aid mang mẹ …

Thơ của lão già sống một mình (2)

Ngày bắt đầu bằng  niềm tri ân Khi thức dậy thấy bàn chân không bị Gout hành phạt Khi  thấp khớp không còn bắt ta nhăn mặt Ôm chân mình, la đau quá trời ơi.. Để hôm nay ta quá đổi tri ân Thêm một cuốn sách ra đời dưới hầm nhà 719 Xin tặng …

Ngủ…

Với em bây giờ một vạn lời kinh Cũng không bằng Hà Nội Ngày Tháng Cũ Một vạn lời cầu nguyện Cũng không bằng một giấc ngủ để  em quên đi những khổ nạn cuộc đời Em có hay là tôi cũng ngủ rồi Nhưng  cuối cùng cũng sẽ thức cùng nỗi buồn  khủng khiếp

Mắt Bão

Con mắt bão của nàng Florence hay bất cứ con mắt bão nào ngoài Đại Tây Dương Vẫn được thông báo  trước cho mọi người để tìm đường chạy trốn Giờ đây nàng Florence đã nguôi cơn giận Bỏ  đất liền trở lại mái nhà xưa Còn con mắt bão của mình sao  mãi chẳng …

Khi nhớ về bà gi (10)

  Người ta  mừng chiến tích Bằng súng ống tịch thu Ta mừng được bửa  cơm Để  lót lòng  đở đói... Người ta khoe giàu có Toàn yến tiệc cao lương Ta thì khoe nồi cơm Giữa mật khu Bình Định !   Nhớ bửa cơm  nóng hổi Ở trong vùng mật khu Tinh sương …

Khi cho vợ ăn…

Mình khoe hôm qua tổng thống Trump đến thăm Ông hứa ông sẽ cho mình một triệu Tôi chúc mừng mình. nhưng lòng tôi đứt đoạn Nè, mình hãy  hả miệng ra,  hãy gắng mà ăn Nếu mình muốn ông  lần tới  đến thăm Mắt của mình  như ngời lên màu nắng tháng năm Miệng …

Ở một nơi không quen mà rất quen

Nơi  có những  người xa lạ mà như đã quen thân Nơi có những người chưa gặp nhau mà ngỡ gặp nhau như từ tiền kiếp Nơi có một sợi dây vô hình nhưng vững bền nối kết Từ thời thanh xuân mãi đến lúc tuổi già Nơi mà chúng ta xem đó là mái …

%d bloggers like this: