Tát ghe ngày bão biển…
Một tiếng kêu mà dội cả đất trời
Tôi cúi xuống nhìn biển nằm thin thít
Bỗng từ nơi nào – đông tay nam bắc ?
Một tràng sấm rền như pháo lênh hành quân
Rồi gió ào làm cau mặt đại dương
Rồi ngùn ngụt mấy lọan cuồng vần vũ
Mây che mặt trời không còn sáng tỏ
Chỉ thấy bốn bề lóe sáng vây quanh
Biển bổng đen ngòm, sóng dữ hung hăng
Chụp lấy con thuyền khảo tra tới tấp
Con thuyền nhỏ. Ván đập mình răng rắc
Một tiếng kêu Trời, nước đã tràn vô
Lạy Chúa, lạy Bà lạy Phật Nam Mô…
Nhưng mà sao tôi nghe cả người tôi nóng tựa hỏa lò
Miệng tôi hét như thời xung phong sát sát
Hãy tát nước, anh em ơi hãy tát nước
Cứu con thuyền, cứu cả vợ con ta!
Người bạn trẻ tài công, như một tượng đài
Trước 75, anh nguyên là sinh viên sĩ quan Dà Lạt
Anh đứng trên boong thuyền, cả người ướt nhẹp
Bánh lái tay ghì
chiếc lá mong manh….
Thuyền cứ theo lưng sóng mà nương
Tát tát anh em ơi chúng ta cùng tát
Cám ơn bạn, cám ơn anh em đã giúp cho tôi bài học
Để bây giờ tôi tiếp tục tát nước hầm nhà …
Tát nước hầm nhà
Tát
Tát
Hãy múc những ly nước đổ vào
thùng
Tát
Hãy múc nhanh
gắng cho nhanh hơn nước tràn vào
dù tay muốn lã
dù tuyệt vọng và bất lực
tát
Hãy cứu lấy bàn ghế
áo quần, máy móc
Tát
Nhưng mà tại sao lại tát nhỉ
Của cải phù vân
Của cải hư hao rồi có thể sắm lại lại
Thảm nhà hư hại cũng cò thể trải mới lại
Nhưng mà
Tát
Tuyệt vọng và bất lực
Nước vẫn vào
Thôi phó mặc
cái cuộc đời
có có không không
Đi ngủ
Vậy mà hai giờ đêm, ta lò mò thức dậy
Xuống thăm chừng nước đã ngập đến mô
Nhưng mà huyền diệu ôi, bà dậy mà coi
Ông thần lụt đã rút rồi , ông bỏ đi lúc nào không biết !
Viên thuốc và trái tim
Một viên thuốc và một trái tim
Bạn Phật ơi, tôi biết gì đền đáp
Khi tôi biết thế nào cũng phải chết
Tôi không thể đứng được rồi, chỉ bò lết , con ơi
Tôi bấy giờ chỉ là con vật thúi hôi
Cả lángi tránh xa, không còn điểm tựa
Không còn sức, để cầm hai tay thật chặt
Giữ chút hơi tàn, chống trả lại cơn đau
Khi phẩn xanh lè, như màu lá chuối non
Chết, chắc thế nào tôi cũng chết
Nhưng ân điển đã đến từ viên thuốc
Người bạn tù, người bạn thánh, hiển nhân
Tôi sống đây, là một phép lạ vô ngần
Viên thuốc của người bạn tù một thời khốn khó
Tôi sống đây, một trăm lần cám ơn Thượng Đế
Một ngàn lần về viên thuốc từ người bạn tù binh