BÀN TAY CHO YẾN

1.
Trên con đường xa lộ liên bang naỳ
Có trụ cây số nào cờn ghi ngày đầu ta đến Mỹ
Có chiếc Greyhound naò cho tôi nhớ lại
Hơn 40 năm rồi, chiếc xe bus chở chúng tôi đi
40 năm, chiếc xe đã trở thành một đống sắt trong junkcar
Nhưng trong lòng tôi, nó cũng bắt đầu thức giấc
Cái vali ngày xưa những âu lo chất nặng
Thì bây giờ không ngoải năm ba lọ thuốc nhẹ tênh
Ngày xưa chuyến đi trời rơi nước mắt suốt lộ trình
Ngày nay trời xanh mây trăng đón chào kẻ tha phương trở lại
Ngày xưa. ngỡ rằng phải xa VA mãi mãii
Nhưng bây giờ, ta trở lại, VA ơi
Kìa hai tháp lầu cao, vẫn đúng cúi đầu
Chắc chúng cũng vui ngày ta trở lại
2.
Cháu hỏi tôi có ước gì trong ngày trở lại
Tuổi trè, thanh xuân, mà tôi đã mất một thời
Tôi trả lời : không mơ ước gì ngoài Bàn Tay Cho Yến, dấu yêu
Để tôi có thể nắm lấy bàn tay mà xiết chặc
Như nhà văn Doãn Dân với lời cuối cùng trước khi tử trận
Muốn tác phẩm mình có tựa “bàn tay cho Yến” trầm luân
3.
Giờ em chiu bỏ cõi trần
Nhưng tay em vẫn còn cầm tay tôi
Cầm tay, nghe chặc, ấm hơi
Tôi không nỡ nói một lời chia tay
Mắt em nhìn lên trời mây
Tai em màn nhỉ niêm ngày trầm luân
Một con chim yến xuống trần
Một con chim yến nợ nần với tôi
Bây giờ chim đã ra khơi
Tôi làm sao giữ, cỏi trời yến bay
May chỉ còn bàn tay này
Để em năm chắc, trong ngày biệt ly
Thì biệt ly, thỉ giã từ
Cớ sao ngón ngắn ngón dài không buông…

 

%d