Thiên đàng ta, cái giường binh
Nán thêm giác ngủ để bù trắng đêm
Để quên tập họp điêm danh
Quên báo cáo, quên vào hàng nghỉ nghiêm
Có khi thức giấc, giật mình
Xỏ giày saut, chụp súng trường, lên yên
Có khi nắng đợi ngoài hiên
Cửa ta chưa mở thôi đành khất sau
Có khi hồn với chiến hào
Đỏ tươi, đỏ thắm bông mười giờ đó em
Thiên đàng ta thùng pháo binh
Đủ kê trang giấy tuôn nghìn bài thơ
Bàn, giường thật dễ vô cùng
Vậy mà lại khó, chỉ là ước ao
Quan trên jeep dodge bon boni
Còn ta thiếu úy chỉ dùng đôi chân
Bà Gi cao độ hai trăm
Hai chân sao chịu đoạn đường chiên binh
Thôi thì Tu viên Nguyên Thiều
Ngủ thêm một giấc ngoài hiên mái chùa
Giường gần mà khó đặt lưng
Hiên chùa xa mà lại bao dung thật gần
Để ta như kẻ vong thân
Trong giấc ngủ vẫn thoảng mùi trâm hương…
March 18-2022
“(Thơ làm ở tuổi 80)