Lên xuống

Hậu stroke tôi không đủ sức để đi một mình
Cám ơn walker  giúp người bước đở
Nhưng khi xuống basement tôi cần phải vịn
Thanh sà ngang, từng bước một xuống hầm

Khi xuống,  chỉ cần bước nhẹ thong dong
Lòng ấm lại bởi vì tôi có niềm bao dung ở đó
Trong bóng tối,  tõi sẽ tha hồ được khóc
Khòi giả vờ đóng kịch để người vui

Ở dưới hầm nhà, tôi đã quá quen thân
Thời tuổi trẻ, cả tháng ngày với hầm chìm hầm nổi
Vẫn bóng tối, câm, như lòng ngục hỏa
Trong khi bên ngoài thần chết liên hoan

Và bây giờ, cũng vậy, những lúc tủi thân
Bỏ hết ra ngoài, nợ nần, iphone, 911 cứu cấp
Tôi xuống dưới basement, một giường bố lính
đắp chiếc áo ấm màu hoa cà,
yêu dấu thiết thân

Nhưng rồi  cuối cùng, tôi cũng phải lên hầm
Phải chấp nhận ló mặt mình ra ánh sáng
Khi bước xuống sao lòng mình ấm áp
Nhưng khi bước lên sao chân bước nặng trì
Bởi ngày tôi bây giờ  là những viên thuốc thực đơn
Nhung không có viên thuốc nào
để khỏi nhớ một người sống mà như đã chết

%d bloggers like this: