Khi những nạn tai làm chao làm tương
Khi trầm luânchiết từ vạc dầu bồ kết
Ai có biết tháng mười đêm rất ngắn
Những tinh tú mờ bởi khóc ngất cả đêm
Chúa chỉ một lần chết và sống : Phục sinh
Còn em, em bao nhiêu lân trải qua sinh và tử
Một lần Covi 4 lần đột quị
Đánh đánh hoài, thảm thiết lăm em ơi
Đánh đánh hoài xuống một kẻ hiền lương
Tước đoạt tri khôn giác quan, tay chân, miếng ăn, giọng nói
Em chẳng cần biết. tin quê nhà đứa em thân yêu vừa chết
Chăng cần mơ một giọt nước cam lồ
Stroke đã chặn đường dựng ụ đắp mô
Từ não xuống thân từ hồn đến xác…
Nhựa đã hết, mà trời ơi, hơi thở
Thôi thì coi em như đã chết khỏi buồn
oOo
Chúa chết trên cây thâp tự vì bị đóng đinh
Đinh đóng Chúa là đinh loài người ác độc
Còn em, trên chiếc giường bảy năm không xê dịch
Là loại đinh gì, sao kinh khủng đọa hình !
Hôm nay ngày thứ sáu ngày Chúa lên trời
Hôm nay thứ sáu người ta vực em từ chiếc quan tài trở dậy
Để tôi gào trong cổ họng
Mình ơi, mình có biết ai không
Lúc này Phật Trời các ngài đã bỏ đi xa
Chỉ còn tiếng ‘ ba’ rất nhẹ, rất khó khăn phát ra từ cửa miệng
để tôi biết răng
Em không chết thật
Em giả vờ
Ngày thứ Sáu Chúa bỏ lên trời
Ngày thứ Sáu em vẫn thương tôi
nên em ở lại
Em sống lại rồi
vào ngày thứ Sáu