Làm thơ không biết mệt

Dạo này tôi làm thơ không biết mệt
Làm thơ khi theo em
Làm thơ khi in sách
Làm thơ khi tới chợ Tàu
Làm thơ khi đi bưu điện
làm thơ khi nấu cơm
làm thơ khi giặt áo quần cho vợ

thơ không phải chỉ  là bước chân theo em
mà thơ khua đau lòng tôi đến ứa lệ
kìa đôi chân này tập đi
có khi mất thăng bằng muốn té
Bởi vi in sách không phải chi là những cuốn sách vô tri
Những trang chữ không có linh hồn
Những bìa  khô khan
mà chúng là từ những ngày những đêm đánh máy
đọc những giòng những chữ
bởi vì chúng được quật lên từ huyệt mồ
tang thương và ẩm mục
Bởi vì thơ không phải chỉ tới chợ Tàu
Bởi vì hôm nay tôi không biết cho em ăn gì
Canh bầu, canh ổ qua hay là mồng tơi
Em xem tôi là tay ngang
Làm sao những bát cơm canh này tràn ngập tình thương yêu của tôi
để cho em ăn được ngon miệng ?

Bởi vì thơ không phải là những chiếc áo quần bỏ vào máy giặt
đổ nước xà phòng
rồi mở switch on là xong
Mà là mùi hương khổ nạn
làm đôi mắt ta khép lại
Khi áp chiếc áo chiếc quần vào mũi…

%d bloggers like this: