Một ngày của một lão già vô tích sự

Một ngày bắt đầu
bằng tiếng chửi thề
khi mở mắt đọc e mail trên i phone
những lá thư ma quỉ rắn rít dạy đời dạy làm người dạy yêu nước
Một ngày bắt đầu
lòng  ấm áp khi thấy phòng của Y. im lặng tối đen
có nghĩa là Y. vẫn còn đang ngủ
Một ngày bắt đầu
Nghĩ đến giỏ quần áo, mền chăn chưa giặt
Một ngày bắt đầu
Nằm nán lại vài phút trên sô pha
Cám ơn đời tay chân vẫn còn cứng cáp

Một ngày bắt đầu
xuống dưới hầm nhà ngồi lại trước máy
đọc lại bài thơ người yêu tôi ở đồng bằng
Không ngờ lại được nhà thơ thượng thừa CTC lại khen thơ tình hay nhất
CTC khen là phải tin
vì ông rất khó
Ông tên là Cao Đình Vưu
KHóa 24 Thủ Đức
Thời ấy ông có thơ đa7ng trên Văn rất lâu
Thơ ơng hay vô kể
Sưu tầm thơ miền Nam thời chiến mà gặp thơ ông thì mừng vô hạn
như bắt được vàng
Nhất là bài mời em uống rượu
đọc mà nổi da gà
mà ghen cùng ông
bởi mình chẳng có ai mà mình mởi em uống rượu
nếu có chỉ là các em bán bar mời ta thì có

viết nữa gì đây
chữ nghĩa thơ văn này có ích gì không hở ?
Khi cái máy in bị hư, giấy bị jammed, khi từng toner vô giác vô tâm đòi tiền
Thế nào ta cũng viết một cuốn sách để đời
dạy một câu đừng ỷ có tiền mà mua tiên cũng được
Thế nào ta cũng truyền lại những layout ta tìm ra do từ những bài toán học những kinh nghiệm từ  hàng ngàn cái bìa bị vất vào sọt rác
về sự thật của cái message low toner  làm sao tiết kiệm giấy tiết kiệm mực một nửa…

Viết gì đây hở

cám ơn chuông vẫn chưa kêu
bà xả hôm nay ngủ ngon dzữ hà
phải nghĩ làm sao
để nịnh bả
để bả bớt buồn…

Một ngày bắt đầu
15 phút quanh quẩn với cái bìa cứng dán keo ép phim mỏng bằng wall paper

chở bìa khô

ta viết tiếp

Viết dài dài
Viết đến chết
rồi nổ cái bùm
như trái lựu đạn thằng VC chó đẻ nào dưới hang đá kỳ sơn quăng lên khiên ta bị hộc máu, để lại những miểng đen chì ở hai bắp đùi này…

thỉnh thoàng đòi nợ

%d