Khi tiếng gà đầu tiên vừa gáy trong thôn
Tôi biết mình là một người may mắn
Tôi có quyền đốt lên điếu thuốc
Xếp lại chiếc mền bỏ vào lại balô
Cả đêm qua trời trút xuống trận mưa
Tôi che súng bằng chiếc poncho sợ ướt
Mưa ào ạt lính ngủ ngồi ngủ đứng
Giữa mả mồ, người sống chết qua đêm
tiếng gà nhà ai trong xóm cất lên
Rồi tiếp đến cả làng trên xóm dưới
Tiếng gáy rộn ràng chào mừng ngày mới
Lại thêm một ngày còn sống để hân hoan
Tiếng gà gáy lên rộn rả bờ đông
Bờ Tây chúng tôi lội sông trở về hậu cứ
Từ xa, mập mờ ngọn đồi Bánh Ít
Bóng tháp vươn lên đón kẻ trở về…