Theo em (51): Cám ơn ở tuổi 70

Cám ơn ở tuổi 70, tôi có thể nhìn trước thế nào là nursing home.
Cám ơn ở tuổi 70, tôi có thể hiểu được thế nào là tình và nghĩa.

Cám ơn ở tuổi 70, tôi có thể chứng tỏ là máu nóng của thằng lính vẫn còn nóng, gian truân vất vả chỉ là phụ, đêm canh, ngày canh, sáng canh, tối thức nào có nghĩa lý gì.
Cám ơn ở tuổi 70, tôi có những niềm hạnh phúc ngày ngày theo từng nụ hoa mùa xuân nở búp. Ngón chân, ngón tay sao mà tội tình, nằm ngủ  thiếp, một ngày, tự nhiên cục cựa. A, mùa xuân. Mùa xuân em thấy không. Sân đã thấy những chồi những mầm xanh vừa nhú.
Cám ơn ở tuổi 70, tôi được dịp đắp chiếc mền ngay ngắn trên thân em, mang lại đôi tấc cho em, tắm rửa em… Để cái chân, cái tay rất nhẹ nhàng trên nệm, đau lắm phải không. Tự nhiên nước mắt lại ngấn trào. Ấm mà nghe mặn.

Cám ơn ở tuổi 70, tôi có thể theo em như hình với bóng không phải là trong giấc mơ mà bằng vòng tay ôm lấy hông, bàn tay nắm chặc lưng quần, dìu em từng bước slow, áp vào người nghe hơi thở ấm áp.

Cám ơn ở tuổi 70, tôi có thể theo em sau chiếc xe lăn, đẩy quanh đẩy quẩn đẩy xuôi đẩy ngược, em ngồi tôi đứng,  em ước bao giờ em được ra ngoài sân, ngồi trên chiếc ghế rộng,  cho đám chim chóc ăn…

Cám ơn ở tuổi 70, tôi khỏi cần nhìn gương soi, khỏi cần đọc báo, khỏi cần đọc những cuốn kinh điển.

Cám ơn ở tuổi 70, giúp tôi trưởng thành.

%d bloggers like this: