Cầu thang dẫn xướng căn hầm
Hai tay tôi vịn vào thành xuống lên
từng bước chậm, mà thênh thang
hôm nay dứt điểm cuối cùng đứa con
Chúng tên: Cảm tạ văn chương
Ra đời cùng với đoạn trường của tôi
Mai đây bay khắp phương trời”
Mang theo lời tạ cuộc đời nhà văn
Nhà văn ? Tôi tự mình phong
Saigon đâu có vinh danh bao giờ ?
Nhà văn? Có em đủ rồi
Để tôi còn có thì giờ giết nhau
Để tôi thám kích đi đầu
Không cần nắm đất, mối đùn uổng công
Ngàn lần cảm tạ văn chương
Vạn lần cảm ta vầng trăng đồng bằng
Rọi đêm trên những chiến hào
Bây giờ nghĩa trả ơn đền cưu mang..
Để tay còn vịn lan can
Để chân giữ thế khi cầm cán dao
Mỗi tập là một linh hồn
Tôi đem chữ nghĩa đền bù trúc mai
Mỗi tạp dày mấy trăm trang
Giúp tôi ghi tạc ngàn lần văn chương…..