Trong căn phòng của nhà dưỡng lão , dù nhỏ hẹp, dù xe lăn để kê bên tường, dù những dụng cụ y khoa la liệt, dù mùi thuốc vẫn còn phảng phất đâu đó, nhưng là cả một cõi ấm áp lạ lùng. Chính trong lúc như thế này, tình thương đưoợc thăng hoa, sự gần gủi nhau càng thêm khắng khít. Cầm cái muổng đút đồ ăn vào người bệnh, đẩy chiếc xe lăn đi, không phải đẩy để mà đẩy, mà trái lại, mang theo con tim mình thgeo vòng lăn của bánh.
Khi mạnh, có bao giờ vợ chồng con cái, ông bà nội được gần gũi thắm thiết như thế này đâu… Dù tiếng cười trong nước mắt, nhưng nước mắt không phải là nước mắt thường tình mà là nỗi thương yêu rản rụa.
Hôm nay mùa đông không ra ngoài được
Tôi dẩy xe mình trên dãy hành lang
Mình có biết không bà cụ đang ghen
Hay ao ước một người thân yêu đẩy chiếc tình trong những ngày xế bóng
Cám ơn mình đã cho tôi một ngày thứ sáu
Dù tuổi 80 vẫn còn đỏ trái tim già