Ngày tình nhân

Ngày tháng của tôi cấm túc trong nhà
Hết covi, lại thêm một lần bị stroke
Nắng ơi, sao nắng làm đôi chân ta ngứa ngáy
Lâu lắm rồi mùi phở vẫn tương tư

Tôi chẳng hãnh diện gì với những chiên thương
Những tôi hãnh diện cái lưng mình đứng thẳng
Máu nóng của một thời làm quân cảm tử
Đến tuổi này, vẫn còn nóng cả châu thân

Nóng để còn bước mạnh đôi chân
Không walker, khiông cần con đưa tay vịn
Nóng để làm hâm những giòng lệ lạnh
Khi cố bò, cố lết, đau quá, trong đêm

Bởi vì khi la, chỉ bốn vách rụng rời
Không ai biết mà chăng cần ai biết
Để sáng dây, a, hôm nay là ngày thứ sáu
Ngày Valentine đặc biệt của ông già

Một năm, ngày Valentine chỉ đến một lần
Còn tôi mỗi tuân ngày Tình Nhân đên ngày thứ sáu
Trên băng đá trong khuôn viên nhà Dưỡng Lão
Tôi ngắt canh hoa hồng thăm đỏ chờ người

Cho dù bây giờ nảng không còn nhận ra tôi
Nhưng tôi cũng thầm thì, bên tai nàng, rất khẻ
Ngày nhân tình tôi mang tặng mình cái hoa thắm đỏ
Tay mình liệt rồi, tôi để trên ngực áo nghe mình…

%d bloggers like this: