NGON (2)

Hiền thê thì thông ống
Còn ta thì rụng răng
Đời cái mặc cái ăn
Ta cái gì để hưởng ?

Thức ăn thì qua họng
Chạy xuống ruột non già
Cuối cùng cửa hậu môn
Rặn ngon thành mấy cục

Chỉ mấy chàng thi sĩ
Thực phẩm là văn chương
Không cần lọc hàm trên
Không cằn lừa hàm dưới

Ta ăn để mà sống
Không sống để mà ăn
Thực phẩm chạy lên đầu
Thúi tho thành thơm phức
%d bloggers like this: