Mái nhà mơ ước

1.
Cả  lòng tôi vẫn còn trải màu xanh
Nhưng hơi thở của  đất trời nghe đã  khác
A, hôm nay  có chút gì  xao  xác
dấy từ đất trời  man mác  tận hồn tôi ?

2.
Bà tiếp viên già ở viện  dưỡng lão  vợ tôi
Chào  tôi buổi trưa,
nói hôm nay là ngày đầu tháng chín
– “Thật vậy sao ?
“Cám ơn bà mấy  năm qua tôi chưa bao giờ xem cuốn lịch
Sáu năm với tôi thì cũng   chỉ một tờ …”
Một nàng  Philippino  thấy tôi cất tiếng chào “Hi”
Tôi hỏi sao lâu lắm  thấy  cô vắng bóng
“Tôi trở về  quê  hương  thăm nhà  nửa tháng
Không đâu  đẹp  bằng  chốn quê nhà..”

3.

Vâng, không  đâu đẹp  bằng ở chốn quê   nhà
Nhưng tôi chẳng có mái nhà làm sao để mà  đẹp chứ
Nền  nhà  của tôi  chỉ  thấm đầy   hận thù lệ máu
Kể ra làm gì để  ô nhục  cháu con
Hay là hiên đình làng ghé tạm dừng quân
Là  một góc trong rừng già đầy  muổi mòng sốt rét
Mái nhà của tôi, là động giang hồ khi tôi về phép
Đứng  bên đường thấy lại  vũng máu   mình đổ  mùa xuân

4.

Ừ thì không nhà, không cửa,  không bóng mát  người thân
Nhưng tôi đã có những giấc mơ vì có  người yêu dấu
Cho dù khi yêu tôi em biết rằng, em sẽ  đổ nhiều nước mắt
Vậy mà chúng ta lại cứ dệt những thiên đàng !

5.

Thiên đàng chúng ta, dãn dị mái tranh
Có song cửa để trăng lọt vào ngủ đở
Thiên đàng  chúng ta một vườn rau, một bầy vịt nhỏ
Và dĩ nhiên là một chiếc võng chiếc nôi
Thiên đàn g chúng ta là mái nhà nhìn xuống giòng sông
Để anh nhớ những lần anh vượt sông  ghé hiên nhà một người con gái
Thấy mái tranh chiều bốc lên cuộn khói
Để mơ vô cùng một mái ấm dừng chân…

6.

Ôi,  giấc mơ   thật dản dị vô cùng
Vậy mà  nó mãi vẫn là giấc mơ  không là sự thật
Và bởi vì  ai cũng giành hết đất
Thôi thì  chọn nơi này làm chỗ dung thân
Chúng ta vẫn có một mái nhà   gần dòng sông
thêm  những bầy nai không sợ loài người hung bạo

Ôi những con nai vểnh tai nghe  từng nốt nhạc
của gió của rừng của chim chóc vui ca
Còn chúng ta, có phải lời gió vọng đến từ xa
Từ giòng Hudson có tượng nữ thần tự do đêm ngày  thổi lại ?

%d