Hết rồi đẩy chiếc xe lăn
Vòng vo hàng xóm láng diềng nursing
Bánh lăn nhẹ, nghiệp cũng lăn
Chừng nào bánh nạn cuối cùng hết quay?
Bây giờ, cốc nước còn đầy
Tôi bỏ đi, ai giúp mình để vơi
Giúp người thì cần có tay
Tay tôi thừa thải, ngày ngày gõ thơ
Biết rằng thơ chẳng phép mầu
Nhưng tôi vịn nó vơi sầu cách ly
Thơ tôi ràn rụa lệ già
Nhỏ vào cốc nước còn đầy, mình ơi…
Ham vui
Tôi bây giờ như đứa trẻ ham vui
Làm những cánh diều để ra đồng giởn gió
Diều giởn gió tôi cũng bắt chước diều giởn blog
Tôi cũng như diều, hớn hở, gió lên
A, có khi nào diều đứt sợi dây tiên
Tôi sẽ khóc, vì đời tôi đâu còn gì để bám ?