Xin tha (tản mạn)

 1.

Một số nhà nhận định cho rằng Bich Khê bị ảnh hưởng  nặng của Beaudelaire.
Tôi rất dốt ngoại ngữ nên chẳng biết  cái bóng của Beaudelaire là lớn như thế nào mà sao mấy vị phê bình văn học cứ  một là Beaudelaire hai là  J P. Sartre….

Nghĩ mả tội cho nhà thơ Bích Khê. Hết bị chê là bắt chước  Xuân Diệu vì làm thơ toàn vần bằng, rồi khi  cố thoát khỏi  cái bóng  của Tàu thì bị đè thêm cái bóng Tây .

Tôi có  bằng chứng.

Khi bài thơ mang tên Hoàng Hoa được Tiểu thuyết thứ Năm đăng lần đầu tiên vào ngày 11-5-1939,  nó  được tác giả dùng một số ít điển tích Tàu như: Hàm Dương, Tiêu Tương v.v.. Nhưng khi xuất bản thì chúng được loại bỏ trong Tinh Huyết (xb ngày 30-12-1939).

Đây là đoạn loại bỏ:
Bên kia, Hàm Dương; đây, Tiêu Tương,

Tơ lòng nâng cao lên mành Dương!
Nay hoàng hôn rồi mai hôn hoàng
Trông gương buồn dơ cho dong nhan !

 

Nguyên do gì mà Bích Khê lại bỏ đi mấy cái điển tích  Trung Hoa ấy?

Có phải ông muốn thoát khỏi cái bóng   thơ cổ điển để chuyển qua thơ mới.

Nhưng chuyển qua thơ mới không phải là mượn ý tứ hay theo  một trường phái khác. Beaudelaire dù là rất mới  với  độc giả Việt, nhưng rất cũ của Tây.
Mới có nghĩa là độc lập và sáng tạo, không vịn  vào bất cứ một cái gì .
Điều này chứng tỏ là ông đã   đưa dâm, lỏa thể, xác thịt, kích ngất của tình dục (dù là tình dục trong mộng: mộng tinh).
Chẳng những mới mà còn cách mạng nữa.

Có ai  dám làm công việc này như ông hay không?
Beadelaire có làm việc này như ông không?
Và ngay cả chúng ta có dám làm như ông hay không ?
Hở ?

2.

Trăng (tiếp)

Hôm qua, có bài về trăng, nay mới tìm thêm được một bài, xin chia sẻ với quí bạn, một bài thơ dâm của lão già KMSV. trong ấy lão tìm ra hai chữ rất tâm đắc là “khe hạ”.  Không biết  nó có  được  may mắn  lọt vào mắt xanh của  mấy vị phê bình  để được xếp vào  loại thơ bị ảnh hưởng của Beaudelaire hay Hồ Xuân Hương hay không ?

Nếu  được thì tại hạ  mừng biết bao !!!

 

Xa thì xa. Người cũng thật xa
Chị có về bàn chân bỏ guốc
Dòng sông đêm trăng. Thở dài não nuột
Dấu chân rồi cũng xóa. Nằm im
Chị có về trăng muời sáu trăng lên
Một giọt sương cũng lạnh mình lóng lánh

Hay giọt lệ của một thời con gái
Hay giọt vui của tuổi chớm hoa xuân
Mười sáu trăng tròn hồn chị bâng khuâng
Đêm ra tắm ngoài bến sông im vắng
Chiếc gáo dừa. Múc trăng. Trăng động
Dòng suối trăng lai láng cả bình nguyên
Ai khỏa thân lồ lộ cả trăm miền
Chị có thẹn vì trăng nhìn trên lá
Khi chị về gió len bờ khe hạ
Mơn man từng nụ thắm. Mơn man
Khi chị về em quá ngẩn ngơ
Cho em gởi theo vầng trăng kỷ niệm

 

________

 

 

 

%d bloggers like this: