Qua kinh nghiệm làm việc ở AT&T và IBM, Kim Mao Sư vương tôi đã tận dụng khả năng để tìm thêm những bài thơ của Bích Khê chưa hề được xuất hiện trên NET, trên sách, như một đóng góp vào việc sưu tập Dòng Thơ Cũ
16 tuổi
(Phụ Nữ Tân Văn số 162 ngày 4-8-1932)
17 tuổi
(Sài Gòn số 199 ngày 31-12-1933)
(Sài Gòn số 182 ngày 10-12-1933)
Sáng tác lúc 18 tuổi
(Sài Gòn ngày 1 tháng tư, 1934)
bài thơ họa “tiễn chị Ngọc Sương” đăng trên báo Saigon số 227 ngày 4-2-1934. Ngọc Sương là chị ruột của Bích Khê cũng là một thi sĩ
Trên đây là một số ít bài thơ và văn do Bích Khê viết lúc ông ở vào cái tuổi 16, 17 , 18,,. (1932-1934)
Mục đích của việc post này là chứng minh về một con người sớm trưởng thành, có tấm lòng yêu nước, có khuynh hướng xã hội.
Nhưng sau 1937, lý tưởng ấy đã thay đổi 180 độ.
Không còn Đường luật cũng không còn kêu gọi chúng ta phải tranh đấu nữa.
Tôi tự hỏi nếu không có cái mốc 1937- năm mà Bích Khê bị bệnh phổi phải được dưa ra Huế để điều trị – không biết có Tinh Huyết hay không ?
Không biết chúng ta có được đọc những đoạn thơ như thế này không :
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô hay! Buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! Vàng rơi: Thu mênh mông
Chắc chăn là không. Mà ngược lại, ông có thể là một nhà cách mạng, và thi tài của ông dùng để sơn phết màu cờ hơn là dùng cho cái đẹp của thơ.