THT là ai, đâu phải là ngươi Ngươi tên thật là TQS mà Ngươi là thằng con trôi sông lạc chợ, đẻ ra cha một nơi mẹ một nẻo mà Ngươi là thằng bé không cha con mày con tao bị dập trét hắc ín vào đầu mà không bao giờ khóc mà (Nó chỉ khóc ban đêm, bà tiên ơi sao con lại khổ thế này) Nó lớn lên được ve vuốt vinh danh vì nó là thanh niên D.M nó biết chũi thề Nó nốc rượu cả thau rồi dập đầu vào vách Nó đâu phải là THT THT nhà văn nhà thơ ơi chao được thiên hạ bốc thơm hay nhận chìm THT mấy trăm truyện ngắn Bách Khoa Văn Văn Học Hằm bà lần, in ra chẳng ai thèm đọc THT nở mặt nở mày, làm TQS phải ganh tỵ Ôi, cái võ sao mà oan nghiệt Để cái ruột eo xèo Thảm thiết THT là ai đâu phải là ngươi Ngươi là TQS đứng giữa hàng quân Người là TQS đứng giữa hàng binh Ngươi là TQS hai chân hai tay bị xích xiềng bởi cái còng lịch sử Lịch sử chó đẻ Lịch sử D.M cái lịch sử chó má THT đâu phải là ngươi . Sao ngươi lại nhận cái mạo danh kỳ cục Sao ngươi lại gân cổ cải cùng cô bank teller THT là TQSa, Mà cô lại không chịu cho ta lảnh tiền từ những người thương ta giờ bị bankrupt THT đâu phải là ngươi
Vậy mà người cứ mượn tên hắn mà dựa hơi Ôi, hơi gì, hai tay không khiêng nổi.
Mà cái thằng THT là ai vậy cà. Đâu có giấy khai sinh, trích lục khai sinh, căn cước quân nhân, chứng minh nhân dân. Nó là ai mà ta lại mạo nhận nó. Cả ông bạn tôi cùng thời năm 1975 cũng mạo danh nó, như qua lá thư sau:
,,,Năm 1972 tôi trốn ở Nha Trang nhưng ở nhà Thanh Hồ khó an toàn vì có cả NSM,TV cũng nhập khẩu ở đây nên tôi nhờ người bạn cũ từng ở Đại học xa Minh Mạng đang dạy hoc trong Cam Ranh chuyển tải tôi về tạm cư ở Bải Giếng ,Cam Đức thị xã Cam ranh,đây là một xứ đạo và tôi bị Cảnh Sát bắt giải giao đến Chi cuộc Cảnh sát Cam Đức.Viên Trung Uý Cảnh sát dã chiến (thời điểm này tình hình an ninh căng thẳng nên đưa CSDC và Quân đôi qua nắm các Chi cuộc CS và các Chi khu) tôi không nhớ tên viên TrungUy CSDC Chi cuộc trưởng này..
Tôi được viên CSDC này hỏi cung.Tôi nhìn trên bàn viên CSDC có tập thơ của Lưu Vân và tờ Văn. Tôi chớp lấy thời cơ và nói : Thưa Trung uý Lưu Vân là bạn tôi.
Viên trung uy CSDC hỏi:
-Mày biết Lưu Vân làm gì ?
Tôi trả lơi:
-Dạ đang làm văn phòng ở Quân Lao Nha Trang
Viên trung uý CSDC nhìn thẳng vào mắt tôi và gằn giọng hỏi :
-Mày làm gì quen nhà thơ Lưu Vân ?
Tôi chẳng gì sợ sệt và hồn nhiên như cây cỏ nhìn trả đủa vào đôi mắt đối phương trả lời:
Tôi là Trần Hoài Thư nhà văn .
Tay trung uý CSDC đứng dậy bắt tay thân thiệnn và nói tôi đọc anh trên Bách Khoa,Văn bây giờ hân hạnh được diện kiến sau đó sai lính mở còng số 8 và tôi đươc mời thuốc con lạc đà,khói thuốc bay bay níu cơn thèm …
Sau đó làm thủ tục giải giao. Trung uy CsDC bày tôi khai : trốn quân dich và lên Lam Sơn anh có trốn về thì gặp tôi,tôi sẽ giúp anh. TVG giải giao bằng xe honda,người CS lái xe chạy rất chậm chắc có ý cho tôi nhảy trốn nhưng chưa đúng thời điểm tôi phải làm .
Dòng đời xuôi ngươc trên số phận,tôi không trở về nơi viên trung uy Csdc nhân hậu,yẻu văn chương và cũng không bso giờ gặp lại sau chiến tranh Việt Nam kết thúc. Tôi vẫn nhớ và cầu nguyện cho anh ấy…
Anh THT ơi
May mà biết tôi THT giả thì tôi bầm người . Hay không bằng hên
Kể lại đầu đuôi để anh nghe cho vui,tôi suốt đời khó quên câu chuyện nay.
Kính chúc anh khoẻ. “
Ông bạn xa cách ở quê nhà ơi, tôi đã đọc thư ông rồi. Ông bạn đừng bận tâm tôi hiểu ông bạn vì tôi cũng mạo danh nó mà.