1.
Có địa danh chết bầm trong trái tim ta như địa ngục
Vậy mà mỗi khi nhớ, lại bồi hồi
để hiểu rằng, nhờ nó minh mới tìm được thiên đàng
Chẳng hạn, nếu không có mặt ở Bồng Sơn
Làm sao biết Saigon là giấc mơ xa vời của người lính trận ?
Nếu không sống ở VN
Làm saomà biết được thiên đàng Mỹ quốc ?
Đễ bây giờ khỏi cần đến chùa hay nhà thờ
Ta cũng thấy được thiên đàng và cực lạc
2.
Người lính thám báo chúng tôi cần phải mắt sáng
Phải thính tai
Phải ngưởi giỏi
Mắt sáng để dễ dàng quan sát tầm xa
Thính tai để dễ dàng nghe tiếng động bước chân người
Mũi hưởi giỏi để phân biết mùi nước tiểu chị nuôi hay cấp số đơn vị địch
theo mùi thúi từ phân người bốc lên nhiều hay ít
Bởi vì ra trận không thể chống gậy như ông thầy bói mù
Bởi vì quân đội không có loại dây thun kiểu lưng quân đàn bà dể ta cột vào gọng kình cho chắc ăn khi nhảy vào mật khu
nên ta phải lén ăn cắp chiếc quần phơi ngoài vườn của một em thôn nữ
Phật Bà Quan Âm phạt Tôn Hành Giả phải đeo vòng kim cô
Riêng ta, chẳng ai phạt nhưng mang cái vòng tự nguyện
vòng kim cô hành Tôn Ngô Không thất điên bất dảo
Còn sợi giây thun lưng quần lại hộ mạng đời ta !