UV

Thơi gian qua tôi miệt mài với công việc khảo cứu UV (Ultra violet). Số là khi search trên NET
tôi biết được là bên Tàu mới sản xuất cái máy gọi là UV coating machine, Giá bán trên dưới một ngàn đô la, nhưng shipping qua Mỹ rất cao ($300). Như vậy Tàu qua mặt Mỹ trong việc mang giá xuống rất thấp. Ở Mỹ giá trung bình phải trên $5000.
Người ta sẽ dè bĩu là Tàu ăn cắp Mỹ khoa học kỹ thuật. Nhìn vào máy, thấy Tàu có ăn cắp gì đâu. Nếu có ăn cắp là ăn cắp cái lý thuyết của khoa học, kỹ thuật về UV (ultra violet). Nhưng đây là một công trình trí tuệ chung như một cuốn tự điển của nhân loại.
Tôi tự hỏi tại sao ở VN lại không có thể qua mặt Tàu trong những phát minh hay sáng kiến làm giảm bớt giá cả thị trường, giúp cho người Việt mình trong nước mua với giá rẽ , và có thể mang đến một nguồn lợi cao  khi xuất cảng. Bản chất của con người là ham rẽ, sản phẩm tốt mà. Không cần biết Tàu, Mỹ, Ăng Lê hay Việt Nam.

Làm việc cho IBM, AT&T mấy mươi năm  tôi đã biết rõ chất xám phần lớn lấy từ đâu.

Vì chút tự ái, và bản tinh tò mò, tôi bắt đầu dành hết thì giờ để nghiên cứu về hai chữ UV. Cùng những áp dụng của UV trong đời sống hàng ngày. Mà có lẽ, cái máy làm khô móng tay là một ví dụ điển hình. Bạn thử lên Ebay hay amazon search UV curing  bạn sẽ gặp hàng ngàn sản phẩm. Hình vẽ chỉ bàn tay thon mềm búp măng mà móng sơn phết bằng keo đặt biệt, và chùm ánh sáng chiếu xuống những móng tay này. Tại sao ? Câu hỏi cứ đến với tôi. Vâng, bất cứ một phát minh hay một sáng kiến nào cũng phải đến trí óc trước hết, do từ những câu hỏi.

Câu hỏi  đó là tại sao UV lại liên hệ đến Cure hay curing ?

Cure là một từ ngữ dùng để chỉ sự làm khô bởi ánh sáng UV  khi UV chiếu  qua một loại keo đặc biệt. (UV liquid Glue). Curing là sự làm khô bởi  tác dụng hóa học do từ tia UV  gây nên.Nó khác với dry (Khô) như loại keo thường. Keo thường để ngoài ánh sáng mặt trời từ từ khô nhưng nếu để dưới  ánh sáng UV sẽ không khô. Chỉ có loại keo chế riêng cho UV mới có kết quả.

Từ sự thôi thúc của trí tuệ, tôi bắt đầu order cái dụng cụ hơ khô nail, với 4 bóng đèn, mỗi bóng 9 Watt. (Chớ không phải làm đẹp móng tay cáu bẩn cùa tôi đâu). Phải thấy tận mắt, phải tháo cái máy do mấy ngài bên Tàu làm ra, để xem giây nhợ, transformer. Phải đọc sách vở lý thuyết.  Phải mở con mắt nhìn. TRí tuệ là môt ân nghĩa của Thượng Đế dành cho con người. Nó là cái chung mà. Tôi thấy tội cho dân mình quá. Nhất là giới trẻ. Tại sao không xử dụng trí tuệ, tại sao cứ nương cậy, hay dùng trí tuệ vào  những chuyện không đâu, hoặc hư tưởng…
Tôi đang mở đây. .Tôi chắp tay van xin các bạn hãy lợi dụng cái bộ nảo của quí bạn. Kẻo một ngày như những người trong nursing home mà tội có mặt, lẫn lú, vô hồn…

Tôi đang mở mắt thấy mấy thằng cha Tàu làm dối . Dây điện thì quá mỏng. Hàn chì thì sơ sài. Nhưng võ bên ngoài thì sơn phết đẹp đẻ….

Tôi thử thoa trên tờ bìa sách một lớp UV liquid và xem nó như bàn tay người đẹp, bỏ dưới ánh sáng UV. Tội nghiệp cho tôi chưa. Không thầy đố mày làm nên. Tôi không có thầy làm sao tôi làm nên được.

Chất liquid không mãy may tác dụng, vẫn nhờn nhợt trên bìa giấy. Có nghĩa là độ sáng của UV với 36 WATT  quá yếu.

Từ đấy, qua reasearch tôi mới biết là độ sáng của UV có 3 cấp độ:
1) Loại thường (Normal pressure) ,
2) Loại trung bình  (Medium pressure)
3) Loại cao ( High pressure
Độ mạnh của tia UV là do từ  chất mercury trong bóng đèn đặc biệt, càng nhiều mercury UV càng mạnh.

Như vậy nếu tôi muốn làm khô bìa tráng bởi UV tôi phải cần  cái bóng điện high pressure.

Chú ý là bóng UV khác với bóng thường. Không phải mua về rồi gắn vào lỗ điện nhà.Nó đòi hỏi một transformer và một hệ thống riêng tùy theo hảng.

img_1095

lab về UV. Chiếc xe lăn của bà xã để lại nhà năm bên cạnh.  

Bây giờ óc tò mò của tôi đã được thỏa mãn. Có nghĩa là tôi đã co thể làm láng bong cái hình, bức tranh trên cái bìa sách.  Làm vì nghệ thuật, vì niềm vui, vì sự thách đố của trí tuê.
Hãy nghe niềm vui ấy lâng lâng lan dần rồi ngây ngất khi tôi nhìn cái khung bức tranh VÙNG ĐỒi bóng láng trên bìa của cuốn tập truyện Vùng Đồi của nhà văn Phạm văn Nhàn.

Cái cảm giác lâng lâng này khác với cái cảm giác sau một lần ân ái. Nó không chấm dứt bởi sự mệt mõi, bải hoải. Nhưng nó kéo dài như là niềm vui rất là độ lượng. Bởi chính ta tạo ra nó, và nó trao cho ta với cái TEXT MESSAGE: Này nhá. ngươi cực khổ vất vả này là phần thưởng người nhận…

Như tạp chí TQBT suốt 15 năm nay…

Đó là phần thưởng, dù đòi hỏi công sức và tiền bạc.


Không thể ngờ ánh sáng lại diệu kỳ đến như vậy. Nó cho muôn loài sự sống. Không có nó là cả vũ trụ không còn, tuyệt chủng.
Không những ánh sáng thái dương, còn có những loại ánh sáng khác. Hồng ngoại tuyến, quang tuyến X, tử ngoại tuyến v..v….

Tôi nhớ thời ở đơn vị thám kích,  chúng tôi được trang bị những ống nhắm hồng ngoại tuyến, có thể thẩy cả bóng đêm. Mỗi lẩn đi làm ăn, chúng tôi mang theo. Tuy không thấy rõ nhưng ít ra cũng nhận ra những hình bóng khả nghi mập mờ trên nền đen thẩm.
Rõ ràng máy nhắm đã  giúp chúng tôi tự đối phó  lấy mình trong cõi dữ.

Cách đây ba ngày ngón tay giữa của bàn tay phải  của tôi bị cụp rất đau. Điều này xãy ra trong nursing home khi tôi làm công việc chăm sóc bà xã. Bả bệnh vậy, mà những ngón tay phải của bà vẫn còn nắm lấy ngón tay  “bị nạn” của tôi và bóp như thông cảm , trong khi tôi thì nhăn mặt rên rỉ.
Về nhà tôi ngâm nước nóng và xoa bóp ngón tay như lời khuyên của ông bạn già PVN. nhưng cũng không kết quả. Tôi  lên mạng tìm hiểu cái bệnh lạ đời này, thì mới biết nó là  bệnh    Dupuytren, Do từ hậu quả   cơ thit  dưới da của ngón tay dày ra (an abnormal thickening of the tissue just beneath the skin).. Muốn chửa cách tốt nhát là radiation. Để cơ thịt mềm ra.

Tôi chợt nghĩ ngay đến cái máy 250W Curing Lamp  của tôi. Nó phát ra tia UV để làm khô  nước tráng trên bìa sách. Nó thẩm thấu vào trong giấy. Nó là một radiation không hơn không kém. Và tôi thử với ngón tay tôi. Rõ ràng như cả sự mầu nhiệm. Ngón tay trở lại vị trí cũ, có thê co dãn được. Tôi không hiểu có phải là do  cái ánh sáng này không.(Tôi không ham để thử thêm lần nữa) Nhưng dù sao, tôi phải cám ơn nó. Nhờ nó mà thêm một lần tôi “mưu sinh thoát hiểm”, dù lúc xưa, hiểm là kẻ thù, và bây giờ là bệnh hoạn.
Lại thiếu. Phải cám ơn trí tuệ nữa chứ.
,

%d bloggers like this: