Ba Cận thị vẫn có mặt

Lâu thật là lâu, không post bài trên Blog, bạn lo không biết sức khỏe ta như thế nào. 73 tuổi rồi còn gì. Cám ơn bạn. Ta vẫn khỏe. Vẫn làm việc như điên. Bằng chứng là trong tháng qua, ta đã dứt điểm phần layout 38 tập Sáng Tạo (Bộ cũ và mới không thiếu một số nào) Mất gần hai năm mới hoàn tất dự án.  Nhờ mấy cuộn Microfilm mượn từ Cornell.  Vất vả lắm bạn ạ. Mỗi ngày tôi chỉ có thể đến thư viện địa phương khoảng 1 tiếng để nhờ microfilm reader của họ để đọc và mà in ra. Mỗi trang in là 20 cent. (Phải có tiền lẻ. Máy không thối tiền đau).  Phải về túc trực bên bà xả. Không thể bỏ bả nằm một mình. Chúng tôi sống ở đây rất trơ trọi, xa con cháu, không đồng hương.

Hàng trăm, hàng ngàn trang như vậy.  Sau đó bao nhiêu việc phải làm để có một tập với những trang chụp in ngay ngắn, rõ ràng, ít lem luốc. Làm sao để chữ mờ thành rỏ, chữ nhạt thành đậm.Làm sao tô màu, hay tẩy những chỗ ố lem. Ta học được rất nhiều điều để giải quyết. Ví dụ muốn in khổ lớn, khổ nhỏ, khổ vừa, phải làm sao. Hay là cái công dũng từ mũi tên của pdf acrobat qua select all.

Vậy đó. Lưng như trỉu nặng, mắt như hoa mờ. Vậy mà vẫn làm. Làm mà không biết tại sao mình làm. Phải chăng đây là một sự thách đố. Ta làm bởi vì ta muốn chứng tỏ, nếu ta làm được, tại sao những người khác lại không làm được. Họ có tiền bạc dồi dào, có thì giờ, có những điều kiện gấp trăm lần ta mà.

Ta làm. Ta cất giữ làm của riêng. Cho tạp chí Thư Quán Bản Thảo.  Sau đó là chôn nó vào vào cái huyệt chờ ta ở đưới đất kia.

Nếu  muốn có thì bỏ tiền ra để giúp ta mua giấy mực, và in và đóng, để sau này đấu giá chắc cũng giàu to… Miễn chùa miểu. Cho  càng nhiều ta càng cám ơn vì ta cần để mua máy chạy cho nhanh hơn, chứ mấy cái máy cổ lổ này chạy chậm ơi là chậm…

Ngoài Sáng Tạo ta cũng đã có toàn bộ  Vấn Đề 56 tập kể cả tập 52 bị tịch thu. Chưa layout, nhưng trướic sau cũng làm.bia nhat ky

 

Tháng qua, ta in Nhật ký của thằng điên của Nguyễn Lệ Uyên. Ông bạn già xứ Xương Rồng, rõ ràng ông chơi ngược đời. Tôi vừa layout, vừa in, vừa đọc, thấy nhân vật điên này giống tôi quá đi. Tôi cũng điên đây. Điên khi làm thư quán bản thảo, nhất là 5 số vừa qua, thấy thiên hã mũi lòng ví tấm hình của tôi, bèn nổi khùng tăng trang từ 250 trang lên 350-360 trang. Mà tặng không. Điên khi chọn những chủ đề gai góc nhất như Phùng Thăng. Khởi Hành và tôi. Sáng Tạo. Văn chương nữ giới. 20 năm văn học miền Nam, mà ông bạn đã chơi một màn rất đẹp, lần đầu tiên qui tụ hầu hết những ngui72i viết cùng thế hệ chúng ta, để nói cho đả…

Cũng trong tháng qua, tôi cũng làm xong bổn phận với ông bạn già Cái Trọng Ty. Ông làm tôi muốn chảy nước mắt khi kể là hai năm qua, ông muốn in tập thơ đầu tay của ông nhưng vẫn chưa thành hình. Nay, chỉ trong vòng nửa tháng, ta giao ông hai thùng sách nặng trĩu, mang đến bá thở..

Xin được chia vui cùng ông bạn già của tôi.bia ctt

 

Điên… điên… Lão PVN đã đánh máy hai bài bằng một ngón tay. Một bài sưu tập từ Sáng Tạo của Phan văn Dật, một bài của Thanh Lảng. Lão nhắn ta nên viết vài giòng xin lỗi bạn đọc vì lý do tuổi già mắt kém, nên đánh máy sai lỗi không sao tránh khỏi. Còn ta đang đánh máy chương cuối trong cuốn sách Văn học VN từ 1913-1932 của Thanh Lảng. Sách chưa xuất bản may mà ta có tập quay roneo khi tác giả dùng để dạy văn khoa. Chương viết về thời nhà văn Nhất Linh chưa dừng bút hiệu Nhất Linh mà chỉ dùng tên thật với cuốn Nho Phong xb 1926. Thấy sự khác biệt quá lớn gữa đôi bạn và Nho Phong. Hy vọng đây là món quà độc đáo của TQBT số sắp đến.

p-0

Còn nữa. Hai ngón tay ta gõ liên miên. Ba cái computer xung quanh. Một máy scan kế cận. Ta may mắn có toàn bộ Trình Bày 42 số, kể cả 26 số bị tịch thu. Càng đọc, càng nhớ thê thiết đến bạn bè. bằng hữu. Lê văn Thiện, Thế Vũ, Nguyễn Âu Hồng, Nguyễn Sa Mạc… Tên họ nắm đấy nhưng họ thì ngàn trùng. Kẻ thì bị nhào nặn bở lịch sử, kẻ thì tơi tả bởi những hư tưởng phủ phàng… Càng đọc, thấy họ sống để viết. Mà sống trong một xã hội tan rả, một thời kỳ đen tối nhiễu nhương, thì dĩ nhiên họ phải viết những nhiễu nhương, những đen tối ấy…

Trên bàn làm việc, mấy cái cốc cà phê cả tuần chưa rửa nằm đấy. Làm nhưng mà tai vẫn mở ra, hai chân vẫn sẵng sàng chạy khi nghe chuông wireless kêu. Giờ này bà xã vẫn chưa kêu. Chắc bả nghĩ là ta còn ngủ. Nởi cả đêm ta bị bật dậy mấy lần. Bas3 đâu có biết là ta đang ngồi trước máy. Đang dùng OCR để convert những trang roneno của Thanh Lảng.

Này ông bạn già xứ Xương Rồng. Thằng điên trong truyện của ông sướng lắm. Còn ta, ta thì cô đon, cô đơn rợn ngưiời.

Và nếu không có những việc làm giúp ta quên, chắc ta phải ra ngòi bờ sông, nhìn xuống nước mà ôm mặt. Khóc.

Ta quên. Giữ lời hứa với người viết phê bình Nguyễn văn Lục, ta cũng làm xong một cuốn mà có lẽ rất hiếm ai gìn giũ. Đó là cuốn Hồi Chuông Tắt Lửa. In chỉ ba bản. Một bản cho ta. Một bản cho Nguyễn văn Lục. Và một bản cho Phạm văn Nhàn.

t-1

Discover more from BLOG THT & THƯ QUÁN BẢN THẢO

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading