Trời ơi ! Ta lại làm Lục bát

Tôi rất yêu lục bát, nhưng rất sợ làm lục bát. Có lẽ bởi không quen hay bởi vì thấy mình làm dở. Sáng nay, tình cờ mở  ra một file dưới tên lucbat. Cứ nghĩ của tác giả nào khác, vì hay nên mình sưu tập để dành làm tài liệu cho Bộ Thơ Miền Nam. Nhưng khi mở ra thì thấy tên mình là tác giả. Không nhớ làm khi nào nữa.

 

 

Bình Định

1.

Mười thằng thám báo về đây
Chín thằng thương tích, (hay) bỏ thây trên đồi
Ta hên, đạn để trên người
Kỷ vật ngậm ngùi thế hệ chiến tranh

2,

Nơi đồi trọc lóc trọc lơ
Nơi vách đá khắc căm thù chung thân
Nơi nhà rờn rợn âm binh
Nơi đồng không nghe lạnh chân lạnh giò
Bước này cõi chết mời vô
Bước kia mới biết ta bà là đâu
Đừng khuyên ta đọc kinh cầu
Bởi ta đã ở trên cầu tử sinh

pha cantho

(Hình từ internet)

Phà qua

1.

Phà qua khoang chật chợ người
Tôi nhường em một chỗ ngồi trăm năm
Phà qua mưa phủ trắng giòng
Tôi cô thân
     xin tấm lòng em cho
Phà qua, gió tạt  chao đò
Có nghe trong ấy nỗi buồn ngập tôi

2.

Phà qua, bỏ lại mình côi
Tôi buồn lêu lổng khắp trời thế gian
Phà qua, người qua trường giang
Còn tôi với bóng trăng vàng quạnh hiu

3.

Phà qua, qua tận bờ đông
Tôi bờ Tây, gọi ngàn trùng không nghe
Chỉ mưa, chỉ gió não nề
Chỉ đêm cô tịch, chỉ ngày hoang sơ
Trong tôi, cái thuở dại khờ
Tôi mang về chốn mịt mờ Mỹ châu

4.

Tôi về, phà có qua sông
Hay là phà đã biệt tăm mất rồi
Tôi về, sông có bùi ngùi
Trường giang mưa muộn cho chiều xuống mau ?
Tôi về,  còn chật khoang tàu
Để tôi nhường chỗ cho người tôi yêu?

5.

Phà qua người qua chiều qua
Cả thời gian cũng đã qua mất rồi
Chỉ còn tôi một chỗ ngồi
Đâu mùi hương cũ của thời dấu yêu ?

%d