Bài thơ của thầy dạy Đệ ngũ

Năm 1956 tôi học Đệ ngũ tại Huế ở một ngôi trường bên giòng An Cựu. Thầy dạy Việt Văn là nhà thơ Trụ Vũ.  Cho đến bây giờ tôi vẫn nhớ đến dang người gầy guộc, đến gương mặt  ra nét bi thảm, mắt nhắm nghiền lúc thầy đọc bài Quasimodo hay bài Vũ Trường.  Thầy ngâm thơ rất hay. Nhất là thơ của thầy.  Thầy đã giúp tôi yêu mến thi ca.
Thời gian trôi, tôi bỏ trường bỏ lớp bỏ sách vở lại cho thầy, tôi chỉ nhớ đến những ô cửa bên giòng sông:

Ôi trường cũ có bao nhiêu ô cửa
Hãy cho tôi về đếm những đám mây…

Tôi chỉ mang theo những câu thơ của thày làm hành trang. Chúng dĩ nhiên chẳng tạo nên tiền bạc, danh vọng, nhưng chúng nuôi dưởng tâm hồn tôi trong những tháng năm bị bầm dập bởi chiến chinh, tù tội. Như mấy câu trong bài Quasimodo:

Nàng cúi, cúi xuống thềm
Lão gù che mặt lại
Và trông lên trông lên..

Hôm nay, xem lại một số báo cũ do một người bạn chụp từ tủ sách gia đình còn dấu được sau nạn đốt sách, thấy bài thơ mà mình rất mong tìm lại của thầy. Đó là bài Vũ trường đăng trên tạp chí Nhân Lọai  số 6 ngày 15-11-1958.  (xin click hình để đọc rõ):truvu-1truvu-2

%d bloggers like this: