Theo em (72) Đưa Y. đi JFK cùng với Andrey

Hai ngày nay mưa dầm dề
Mưa như không bao giờ mưa ở miền Đông Bắc
Trận bão Andrey sụt sùi
ngày và đêm,

Cho một đời trần gian là bể khổ

Buổi sáng 5 giờ kém 15 chúng ta bắt đầu
Em thay bộ quần áo lụa
Mang đôi giày mới
Mềm và vừa vặn hơn vừa nhận được từ trung tâm vật lý trị liệu
Đôi giày màu đen
Chiếc bên phải thì có thêm lớp mousse cao dày thêm
Chiếc bên trái không có lớp mousse nào
Bởi gót giày giả đã thế vào
Lớp mousse
Để giữ bàn chân khổ nạn cho ngay
Để bàn chân mỗi lần bước đi không nghiêng lệch, mất thăng bằng
Ôi brace
Brace bó vào chân
Thay chân xỏ vào giày
Đôi giày xin xắn vừa nhận từ trung tâm chỉnh hình

Cho một chuyến đi về sáng

Rồi chiếc xe nhỏ bốn chỗ ngồi lui đậu ngay dưới thềm nhà
TRời mưa mưa mưa tạt vần vủ
Cửa nhà mở ra
Em chống gậy bước đi không vững
Chụp lấy lan can vịn ở bên bậc thềm
Chân phải bước xuống thềm trước
Chân trái nhấc lên cực nhọc làm sao
Từ từ  đưa xuống thềm
Mưa tạt vần vũ
Vào mặt chúng ta
Andrey bầu trời xám xịt vần vủ
MƯa ớut cả quần áo anh
Anh nghe mắt cay
Vì mưa hay vì cay

Không biết

Rồi chiếc gậy chờ sẵn
Em  lại bước.

Tại sao lại không như anh
Chân muốn chạy
MUốn phóng ngay vào xe
Để tránh  Andrey
Để tránh áo quần uớt đẩm

Em cứ bước
Vừa chống gậy vừa cúi thân hình , chiếc lưng cái đầu xuống đất
chậm chậm chậm
Chợt anh không còn giữ vào lưng em

Không còn giữ vào lai quần của em
Bàn tay anh vuốt lên  lưng em
rất nhẹ
Sao mà ấm áp
Sao mà thân yêu
Sao mà tội tình

Anh bỗng nghe mắt mình cay
Mà lòng thì quá ấm|

TRong buổi sáng đưa em đi JFK…

Đêm qua chúng ta đều chẳng ngủ

%d bloggers like this: