Tản mạn: Đập lấy Google tìm bóng cũ…

3AM thức giấc. Đêm ngủ thẳng giấc, dù có lần nghe những chuổi ho dài từ giường Y. Y. cũng vậy. Ngủ yên, không kêu đi tiểu hay nhờ xoa bóp tay chân lên cơn đau nhức nữa. Xuống basement, việc đầu tiên là cố chỉnh lại những trang trong tập Văn số 80 năm 1968  tưởng niệm Hồ Biểu Chánh.  Không thể tìm một software nào vừa ý để chỉnh lại độ lêch “custom rotate” khi trang bị nghiêng, lệch cho những file có dạng acrobat pdf. Thường thường độ quay mà những software phổ thông dùng chỉ 90 độ, hay 180 độ, quay trái, phải theo chiều kim đồng hồ, hay ngược  kim đồng hồ,  ít  có software nào giúp chúng ta cho chỉnh trang lên, xuống tùy ý chúng ta.  Một software mà tôi rất ứng ý là able fax tiff view có  phần hành đặc biệt này (gọi là custom rotate).  Tuy nhiên sau khi chỉnh xong, save thì số bytes tăng lên khủng khiếp, từ 6 MB lên đến 30 MB !

Còn nữa. Có một vài trang chụp không rõ. Không phải vì máy chụp scanner mà vì chữ quá mờ nhạt. THử đi thử lại bằng cách chình độ sáng (brightness) , độ tương phản (contrast) ,  tăng resolution. nhưng  cũng đành chịu thua.

Vậy là tủ sách Di sản văn chương miền Nam có thêm một số báo rất giá trị về Hồ Biểu Chánh.

Tại sao tôi phải làm vậy. Không ai bắt tôi phải thức dậy lúc 3 AM  để  làm những công việc chẳng mang ích lợi gì cho bản thân mình, nhất là khi người bạn đời đang  nằm trên giường bệnh không thể đi đứng cầm vịn như một người bình thường. Tôi không phải là một chiến sĩ văn hóa như một số người đã bốc. Chuyện ghi ơn, nhớ ơn, vinh danh quá phù phiếm. Giữa những vết sẹo trên thân thể  và những chiến  thương bội tinh,  hay những mỹ từ giờ chỉ còn lại nỗi buồn đến rưng nước mắt.  Hãy để cho tôi yên, xin đừng dạy đời tôi nữa. Nhưng mà tại sao lòng mình lại chẳng an tâm.  Bạn thấy không. TRong tuần qua, tôi đã post lên blog này hai tài liệu rất quí hiềm về Hồ Biểu Chánh, mà chắc chắn là bạn dù  có đập google ra để lấy kính hiển vi mà tìm soi thì  cũng chẳng thể nào tìm ra được một tài liệu nào mà Dương Nghiễm Mậu viết về Hồ Biểu Chánh…

Vì sao? Vì tôi muốn giúp bạn nhìn rõ, thấy rõ, sau khi bạn đọc bài của Thụy Khuê hay Nguyễn văn Trung .  Họ đã dùng  Văn  số 80 phát hành năm 1968 này để dẫn chứng, tham khảo. Nhưng than ôi, sách vở bị truy diệt rồi, thì lấy gì mà dẫn chứng tham khảo, hay để chúng ta tin cậy những điều mà họ viết.

Google là một công cụ tuyệt vời  và mầu nhiệm. Chỉ  một cái click là bao nhiêu tài liệu, sách vở, những lời chỉ dẫn,  từ khắp cả địa cầu, hiện lên trên màn ảnh, hầu giúp ta có thể thấu triệt về vấn đề. NHờ Google mà tôi có thể sửa lại cái máy in giữa lúc tôi nghĩ là phải vất nó đi. NHờ Google mà tôi có thể hiểu những thứ thuốc mà bác sĩ kê toa để Y. uống mỗi ngày. NHờ Google mà tôi có thể biết cách làm nhanh hơn trong  việc layout, design… NHờ Google mà tôi hiểu về một từ ngữ… Google đã giúp tôi đến những chân trời góc biển và ngược lại, những chân trời góc biển đến gần gũii với tôi, không biên thùy, không biên giới, không chủng tộc… Tôi chỉ việc ngồi ở nhà mà tiếp cận với một cõi ảo nhưng mà thật. Bởi vì Walmart, Staples, Sears, Macy, Amazon, Ebay… VỚi những sản phẩm  mà tôi muốn tìm, kèm theo những chỉ dẫn, những ý kiến của người tiêu thụ, hay những xếp hạng về việc dắnh giá sản phẩm… Ngay cả một  bộ phận hiếm khan không còn sản xuất nữa, nhờ Google, tôi cũng có thể tìm ra…

Tôi ca tụng quá đáng không. Không đâu. Người ta nói không thầy đố mày làm nên, tôi có thể nói: Không Google đố mày làm nên…

Vậy mà tập Văn số 80 phát hành tháng 4-1968, số tửong niệm Hồ Biểu Chánh lại không  thể tìm qua Google. THử  đánh máy: Văn số 80 tưởng niệm HỒ Biểu Chánh trên Google, và click để tìm.

Đâp lấy Google tìm bóng cũ
Tìm Hồ Biểu Chánh để soi chung

thì  cũng vô phương.

Không. Có tôi. Có Blog này.  Có Văn, có Nhân Lọai. Bắt đầu từ bây giờ.

Có phải vậy không ?

%d bloggers like this: