Viết lúc 4AM – Cám ơn em, người con gái miền Nam

Mỗi sáng thức dậy, nằm thật yên trên giường. Để lắng nghe. Nghe gì. Hạnh phúc được thêm một ngày với đời, với vợ con, với cháu nội. Đã qua rồi những bỉ cực. Nhưng không phải vì vậy mà lại quên.  Sợi tóc người đàn bà trong đời ta vẫn là sợi tóc để ta gìn giữ:

Sợi tóc nhớ nhung

Chuyến đò  nào đưa em về trong mưa
Tôi mang đôi mắt em theo dòng kinh xám
Tôi nói một mình, tôi chỉ còn em
Chỉ còn em, có nghĩa là lòng tôi  cảm động

Thì đò đưa người xa khuất rừng lau
Rồi  tôi sẽ về  cùng đầm dạ trạch
Em còn mang cho tôi chiếc khăn sọc rằn
Vướng thêm sợi tóc dài bỏ sót

Sợi tóc mấy năm  em  làm  tình nhân
Khi em theo tôi một thời lận đận
Khi  nhớ nhung  theo con nước đầu sông
Khi đêm ngày ấp đầy những trang nhật ký

Khi yêu tôi, em trở thành thua lỗ
Bắt chước ca dao, hái nụ khổ đau

Tôi bỏ em lặn lội miền cao
Những ngày hành quân không thấy nắng
Chiếc quần vừa phơi, chưa khô đã mặc
Mùa mưa dầm dề trên vải poncho
Trang giấy nào bỏ lại đêm qua
Viết dang dở như mảnh đời bạn hữu
Đường lên đồi cao, gai rừng  chắn lối
Người lính mở đường run không dám lên
Em có biết không? tôi giấu yếu mềm
Thèm bị thương  được nằm bệnh xá

Tôi bỏ em về miền duyên hải
Ngày đầu năm lửa cháy  Qui Nhơn
Bộ đồ vàng trung đội ngụy trang
Gian khổ lắm chiếm từng con phố
Nhớ người truyền tin bò qua con lộ
Cõng tôi về  băng bó vết thương

Nhớ vô cùng, cô gái không quen
Quên cả sợ, mang giùm ly nước
Tôi đã uống vào cơn đau khát
Cả tình yêu chan chứa Qui nhơn

Tôi đã qua Phù Cũ Bồng Sơn
An Cửu, An Khê, Tân Dân, Tuy Phước
Nhớ cây đa, chiếc cầu trong văn Võ Phiến
Thương  những người bỏ xứ xa hương
Nhớ vầng trăng trên xóm Gò Găng
Bà mẹ thương con mắt mù kết nón
Và những đêm sao trên đồi Bánh Ít
Cho tôi cố tìm đôi mắt người yêu

Nhớ những chuyến xe xuôi ngược sáng chiều
Ai trong ấy, cứ cắn hoài sợi tóc
Khi mái tóc chớm vai gầy bé nhỏ
Tôi biết em còn gội với  nhớ nhung
Tôi bỏ em đi,  theo những dặm trường
Những vinh nhục, những lầm than hạnh phúc
Ai  mang cho em một chùm bông bưởi
Bỏ thêm vào nồi chùm kết cho thơm

Tôi bỏ em vào tận rừng tràm
Em cũng theo tôi nuôi chồng lận đận
Bà Tú Xương ngày xưa gánh gạo
Em cũng theo bà gánh tiếp lao đao
Cám ơn em, người con gái miền Nam

Discover more from BLOG THT & THƯ QUÁN BẢN THẢO

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading