Em bảo tôi hãy quên những hồn ma cũ
Tôi hỏi em rồi tôi sống với ai ?
Tôi sống với ai giữa chập chùng xứ Mỹ
Cảnh lạ, người dưng, tuyết đổ miệt mài ?
Tôi thua trận, ừ – thì có gì đâu
Thua với thắng, tôi chỉ là thằng lính
Tôi đâu có quyền, trừ quyền được chết
Để cho người khác được sống. Phải không ?
Thì cứ nhủ trong tháng ngày chinh chiến
Tôi không làm gì hổ thẹn với quê hương
Người lính đừng quên.
Và cũng không ai có thể quên người lính.
Bài thơ buồn quá, anh ạ!
Nghe như có chút gì cay đắng, ngậm ngùi….