Hương tình khổ nạn

1.

Tẩy trần là dọn mình đi
Nhưng tôi không biết khi mô khởi hành
Khi mô ngày tốt ngày lành
Khi mô cánh cửa thiên đàng rung chuông

Thôi thì chọn cửa nursing
Mỗi tuân anh đến, đẩy tình xe em
Có em. hai đứa chung  niềm
Trầm luân  khổ nạn, nghỉa tình có nhau

2.

Ta có nơi về, tuần một buổi
Để lòng ấm lại tuổi chiều hôm
Hôm nay trời bỗng nghe hơi lạnh
Áo choàng này  đắp  đở cho em

Ở đây, sân viện, không sồi dẽ
Chỉ những cây bồ kết sắp hàng
Lạ nhỉ, nơi này là đất Mỹ
Sao lạc loài dăm gốc quê hương

Và lại mùa thu. Lá bướm bay
Tôi và em lại đến nơi này
Tôi đẩy xe, em ngồi, pho tượng
Nhưng tôi nghe hơi ấm  tỏa đầy

Tôi đẩy xe, hay tôi đẩy tôi
Mỗi tuần, và chỉ một giờ thôi
Chân tôi bước, quên mình bị stroke
Những bước vui, và vũng tựa đồng

Tôi áp vào bờ lưng của em
Của  một người thánh nữ trân gian
7 năm nằm mãi không ngồi dậy
Mà tấm lưng vẫnláng sáp vàng

Tôi áp vào đầu em, tóc em
Ô kìa, mái tóc mượt mun đen
Hay là em gôi bằng bồ kết
Nấu bởi trầm luân của kẽ hiền

%d