Bài thơ nay được post cách đây hai ngày, mỗi ngày sửa một ít. Sáng sửa, chiều sửa, tối sửa.
Để chứng tỏ làm thơ đâu phải là dễ. Làm thơ khó lăm chứ.
(ngày tốt nghiệp MS, với em và con…)
Không cần hoa hồng cài áo
Không cần nói nhũng lời êm ái ngọt nào: Happy Mother’s Day
tôi mang đến cho mình một món quà vô giá
Để tôi đưa những ngón tay của mình lên sờ vào mặt
rồi trên đầu tóc
Cố gắng nhận ra món quà của tôi
Đứa con yêu dấu cùa mình
Và đây là cái đầu của tôi
Tôi cúi xuống, cho mình đập
Ráng giận ráng ghen ráng tủi thân oán hận
để trut giận dữ trên cánh tay mình
trong trái tim mình
Tôi không cần
không cần
mình ngồi như pho tượng người
lạnh lùng trước nhưng lới chúc tụng
Tôi cần cái đập thật mạnh !