Người yêu tôi ở đồng bằng
Tôi hỏi lính đường nào lên Tiên cảnh
Chúng đổ rượu lên đầu tôi, đến lạnh
Ông thầy chưa chi đã muốn chu làng *
Tôi đập đầu nước mắt hai hàng
Em không biết tôi ma hời, ma xó
Em không biết tôi mồ côi mồ cút
Làm tráng sĩ buồn vào tuổi ba mươi
Người yêu tôi ở đồng bằng
Tôi hỏi lính đường nào lên tiên phước
Đèo sẩm xạm, rừng tiếp rừng vách dựng
Tôi áo ngự hàn trấn thủ ba năm
Tôi quên cuộc đời quên cả chị năm
Đôi lúc sợ chim trong quần nín đái
Chiều chạng vạng dẫn đám quân xuống núi
Chơi trò chơi âm phủ âm binh
Đôi khi bụi đời bỏ áo nhà binh
Mặc áo bà ba, lội sình vào xóm
Đám nhái nghe hơi người nhảy bỏm
Tôi quăng vài quả lựu đạn bồi theo
Thịt máu xương óc não lềnh bềnh
Tôi làm diễn viên nỗi buồn nội chiến
Người yêu tôi ở tận đồng bằng
Tôi đánh điện về nàng xin hỏi cưới
Ông già vợ chịu thằng trai tứ chiếng
Cho nàng theo cầm bước chân tôi
Nàng đứng đưa tay chờ đợi chân đồi
Tôi chạy xuống, ôm chầm hôn tới tấp
Đám cưới không nhà cao, nhà thấp
Không áo quần lễ lạc xênh xang
Tôi quá nghèo, chỉ bộ đồ xanh
Dăm thằng bạn quen nhau thời khốn khó
Nàng thì thào bên tôi, cần gì thứ đó
Miễn tình anh vô lượng như thơ anh
Phác họa chân dung của Cù Huy Hà Vũ
nhân buổi thăm Y. trong nursing home ngày 8-tháng 5-2016
____
* Chu làng: Say
** Anh hùng (tiếng lóng)