Nhớ thê thiết ngày tháng cũ. Dù hôm qua, nhưng vẫn là hôm nay, vẫn là giòng sông sống. Còn bây giờ, hiện tại mà như giòng sông chết, Bình minh mà như hoang hôn. NGày mà như đêm. Tử thần lấp ló đâu đây.
Làm sao quên được pho tượng người bên con xáng dưới hoàng hôn năm ấy….Và những câu thơ này:
Chiến tranh thì vẫn là tranh chiến
Mặc. Kéo nhau vào quán chị Hai
Mặt trời đỏ ối trên vàm xáng
Banh áo. Ngâm bài thơ Cổ Lai
Hớp rượu cay cay chiều nhạt nhạt
Rừng lau trắng bạc dòng kinh xa
Ai ngồi đốt thuốc trên bờ xáng
Hay lính bộ binh quá nhớ nhà
Bạn chụp giùm ta vài tấm ảnh
Đem về đăng báo anh hùng rơm
Hãy có làm sao điều chỉnh kính
Thêm nỗi buồn lẫn cả cô đơn