Thời trẻ, hai tác phẩm dịch là Giờ thứ 25 và người lũ hành cô đơn của nhà văn V. Georghiu là 2 tác phẩm gối đầu giường của chúng tôi. Nhát là cuốn thứ hai.
Trong Cảm tạ văn chương tôi coi tác phẫm Người Lữ Hành Cô dơn là một cứu tinh
Giờ đây muốn đọc lại nó nhưng vô phưọng. Các thư viện đại học Hoa Kỳ đã ngưng cho mươn sách theo lối interlibrary. Tìm tr6n Net may ra có người upload online cũng không thấy,
Vì vậy cách cuối cùng là mua L’HOMME QUI VOYAGEA SEUL qua Ebay ở tận bên Pháp dù pháp ngữ mình chỉ giới hạn và trả lại thầy vì lâu quá không trau dồi.
Sách đến nhà sau một tuần order. Lật trang đầu đến trang cuối, chử mất chứ còn, chữ cầm, chữ điếc đến não nề. Một ân nhân văn chươbg và mọt ân nhân của một người trẻ tuổi viết văn làm thơ giữ dòng cuồng bạo của chiến tranh,
Nhưng cuối cùng, ta cũng tìm ra cách:
1. Dùng Google đổi từ bản scan chụp ra Word (pháp ngữ):
WORD:
L’HOMME QUI VOYAGEA SEUL
che de son manteau le réveil dont il arrêta la sonnerie. Puis il le mit à l’heure, d’après l’horloge de la rédaction. Il le remonta, il mit l’aiguille du réveil sur cinq heures du matin et le remit dans la poche. Il descendit en hâte dans la rue. Il était onze heures et demie du soir. Le tramway no 6 qui le conduisait à la gare s’arrêtait à quelques centaines de mètres. Il traversa la rue, serrant son manteau sur sa poitrine. Il monta dans le, tramway. Matisi ferma les yeux et les garda fermés tout en s’efforçant de ne pas dormir. Il procédait chaque soir de la même manière. Depuis trois mois, il montait régulièrement à onze heures et demi du soir dans le tram no 6 et fermait les yeux. Il les tenait fermés sans dormir, pendant dix minutes ; puis il descendait à la gare du Nord. Il montait les marches qui menaient au quai. Le train partait à minuit. C’était le même train que celui que Traïan avait pris lorsqu’il avait quitté Bucarest pour la première fois pour se rendre à Brasov, avec son ordre de départ en poche. Depuis, il avait voyagé sans répit, pendant trois mois, nuit après nuit. Il avait dormi dans ce train chaque nuit, depuis trois mois.
Maintenant, il était seul dans son compartiment. Il s’étendit sur la banquette. Il vérifia son réveil, le plaça dans la poche du manteau et suspendit le manteau au porte-manteau, au-dessus de sa tête. Il lui était arrivé parfois de dormir profondément et de ne pas se réveiller à l’arrêt du train à Brasov. Une autre fois, brisé de fatigue, il s’était endormi à la rédaction, la tête posée sur la machine à écrire et il avait failli manquer son train de Brasov. Lorsqu’il eut constaté que le sommeil était plus fort que lui, Matisi acheta un réveil avec une sonnerie puissante
Le train Paraian avaitefois pou
2.
Dùng Google Translate chuyển từ Pháp ngữ sang Việt Ngữ:
Dĩ nhiên là có lắm lôi hay không trau chuốt, Nhưng ta có thể sửa chửa, Vùa sừa vừa dọc. và vừa thưởng thức. Mính không phải làm cho ai, nhưng làm cho mình, cho niềm vui của mình mà.
Chỉ trong hai ngày, mỗi ngày dành hait tiếng , từ scan, đến OCR, đến dịch, và tôi đã đọc tất cả là 50 trang sách. dọc rát nghiêm chỉnh. Nhờ dọc kỷ tôi mới tìm ra những ý mới, thât diệu ký Ví dụ:
“Nhân tiện, xin chúc mừng bài báo của bạn sáng nay.” Bạn rất xuất sắc. Hãy nhớ những gì tôi sẽ nói với bạn: bạn sẽ là một tiểu thuyết gia tuyệt vời. Bạn không phải nhà báo. Bạn sẽ trở thành một tiểu thuyết gia. Và kích thước. Tôi, một nhà báo lớn tuổi, đã rơi nước mắt khi đọc bài báo của bạn. Làm tốt !”
– Tôi không có công, Traïan nói. Thực tế tự nó đang chuyển động. Tôi chỉ phiên âm nó. Tôi không phải là tác giả. Tác giả là cuộc sống. (P. 23) Je n’ai aucun mérite, dit Traïan. Le fait en soi est émouvant. Je n’ai fait que le transcrire. Ce n’est pas moi l’auteur. L’auteur, c’est la vie.
…
Marin nói: “Bạn phải tìm cách chuyển đi chỗ khác. Ở đây bạn sẽ không thể cầm cự. Ở đây không một trí thức nào có thể cưỡng lại được. Bất kỳ trí thức nào đến đây đều phải đào ngũ hoặc tự sát. Không phải vì khổ mà đồng bọn, hạ sĩ làm nên. Chống lại họ, tôi có thể bảo vệ bạn, Nhưng bạn sẽ không thể chịu đựng sự bắt nạt của cấp chỉ huy và các sĩ quan cấp cao khác.
– Nhưng họ muốn gì ở tôi? Traïan hỏi. Tại sao lại có sự thù địch này?
– Quân đội không thể hỗ trợ giới trí thức, Aurel Marin nói. Thú vui lớn nhất của họ là làm nhục một trí thức hay một nhà thơ. Đây không chỉ ở đây, mà còn trên khắp thế giới. Hãy nhớ những gì đã xảy ra với Rainer Maria Rilke. Bạn nên đào thoát. Đi đến Bucharest và đừng bao giờ bạn quay lại đây. Chúng tôi sẽ lo thủ tục. Hãy rời khỏi ngày hôm nay (trang 47)