Tôi đang gõ đây. Âm thanh của tiếng gõ vào keyboard trên từng con chữ, đã nghe vang vang niềm vui hòa tấu. Lòng tôicũng hòa theo tiếng gõ của nhịp timi.
Chị H.Ch. (VN).
Thư chị ấm lòng lắm. Xin được trích:
Chào anh Trần Hoài Thư,
Tuần trước tôi có đi Saigon và may mắn được gặp gỡ, trò chuyện với anh PVN. Quán café Street Talk nằm trên một đường phố yên tỉnh hiếm hoi của đất Saigon. hôm ấy tôi, vợ chồng anh LKT-KQ và anh PVN đã có một buổi sáng thú vị quên cả thời gian trôi qua. Cám ơn anh Trần Hoài Thư đã gửi tặng cho chúng tôi Thư Quán Bản Thảo số 59 chuyênđề về dịch giả Phùng Thăng .
Tôi vô cùng xúc động và sửng sốt khi Đọc những dòng viết về Phùng Thăng, dịch giả trác tuyệt đã từng làm cho tôi kinh ngạc và thán phục. Tôi luôn nghĩ bà luôn đứng ngoài cuộc đời chúng ta , cao hơn chúng ta , không là đàn ông hay đàn bà, còn trẻ hay đã già. Phùng Thăng có lẻ chỉ là một linh hồn đậu xuống cỏi đời này trong chốc lát. Vì cỏi đời này không là miên viển nên Phùng Thăng chỉ để lại cho đời một làn hương thơm, còn thân xác nàng chỉ là hư ảo, huống gì là thân thế là danh vọng.
Ngay cả cái chết của bà có khi cũng là một lời cảnh tỉnh cho sự phi lý của cuộc đời này.
Cho nên tôi cũng rất lo khi anh Trần Hoài Thư dự tính ra mắt một số Thư Quán Bản Thảo về Phùng Thăng.
Làm sao chúng ta có thể tìm lại một làn hương?
Không ngờ TQBT số 59 đã trở thành một bia mộ thấm đẩm lòng ngưởng mộ, yêu kính của người miền Nam dành cho con người tài hoa bạc mệnh.
Tôi tin rằng sau số 59, TQBT sẽ tiếp tục nhận được nhiều hơn nữa những thông tin, những kỷ niệm về Phùng Thăng.
Xin ghi lại mấy câu hát tôi tưởng chừng như nói về Phùng Thăng:
Tìm em xa gần,
đất trời rộn ràng
Tìm trong sương hồng,
trong chiều bạc mệnh
Trăng tàn nguyệt tận
chưa từng tuyệt vọng đâu em
Tìm trong vô thường
có đôi dòng kinh,
sấm bay rền vang
Bỗng tôi thấy em
dưới chân cội nguồn
Tôi mời em về
đêm gội mưa trong
Em ngồi bốn bề
thơm ngát hương trầm
(Đóa Hoa Vô Thường)
TCS
Đã
***
D. ơi…