Nguyễn Thị Thùy Mỵ
thơ cho y uyên
(Văn số 129 năm 1972)
trong ý tưởng lạ về chàng
trong tim tôi có
một giọt máu tình cờ
chảy hoài trên thánh giá
giọt máu hình như đen
ứa qua chiều say khướt
phải rồi có máu đen
phải rồi có máu đen
có chim sẻ hót lúc bình minh
có quạ đen đậu trên nóc nhà
có tình nhân hộc máu mồm
có quốc kỳ việt nam phủ trên quan tài
phải rồi có y uyên
phải rồi có y uyên
chiều ngừng thổi bong bóng
địa cầu quanh chúng ta
trong vú tôi căng sữa
có dấu tay chàng
có một trẻ thơ.
Cho chồng đã chết, cho con
(Văn số 94 năm 1967)
Bởi thượng đế sinh chúng ta không mặc quần mặc áo
Em nói yêu anh hết sức vội vàng
Bởi vì mẹ sinh con thiếu ngày thiếu tháng
Nên nghĩ rằng con sẽ chết theo cha
Mẹ khóc đó- như nửa đêm con làm sốt
Như lát nữa đây con ngửa mặt há mồm
Sữa mẹ đó hay chỉ toàn nước mắt
Hay chúng ta là biển lớn là sông
Thân con nóng hơn thân cây trong lò sưởi
Thân mẹ gầy như thập tự giá mộ phần cha
Con hãy sống khi Sài Gòn hoả châu chơi vơi mải miết
Khi đêm cao nguyên mẹ nước mắt lưng tròng
Bởi vì thượng đế sinh ra chiến tranh
sinh ra thật nhiều con gái
Anh nói yêu em hết sức vội vàng
Bởi vì mẹ sinh con thiếu ngày thiếu tháng
Hay tháng ngày không thể có con ơi!