Bức tranh quyên sinh

BỨC TRANH QUYÊN SINH 𝑇ℎ𝑒𝑜 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖, 𝑜̛̉ 𝑛ℎ𝑎̀ 𝑏𝑢̛́𝑐 𝑡𝑟𝑎𝑛ℎ 𝑇𝑟𝑒𝑜 𝑜̛̉ 𝑝ℎ𝑜̀𝑛𝑔 𝑘ℎ𝑎́𝑐ℎ, 𝑁ℎ𝑜̛́ đ𝑒̂́𝑛 𝑚𝑖̀𝑛ℎ 𝑞𝑢𝑦𝑒̂𝑛 𝑠𝑖𝑛ℎ Em: Cách đây năm năm, vào đầu thángg năm này, chị Y. rời nhà để vào làm cư dân nursing home. Lần stroke thứ ba này ác liệt, đánh vào bên phải và ảnh hưởng đến …

It’s OK

IT IS OK Khi vinh quang được đánh số 100 Là lúc những giọt cường toan ăn mòn ngực vú It's OK , không sao, không sao hết Không sao. Sao em lại nấc nghẹn ngào ? Tôi cũng như em bạn hữu chúc mừng Con số 100 đã được ra đời, như niềm mơ …

Nuôi em

NUÔI BỆNH (Lúc Y. còn ở nhà, chưa vào viện dưỡng lão) Nửa khuya tôi bật dậy bởi tiếng động mạnh và lớn phát ra từ giường Y. Tôi chạy nhanh đến bên giường thì thấy cả thân Y. nằm như sắp té xuống nền. Một nửa thân thì phía trên giường. Và hai chân …

CÁM ƠN Khi nheo mắt nhắm con mồi Ngón tay ta chạm lãy cò sát nhân Nhưng mà chưa bóp, ô hay Sao ta nghe buốt ở đầu nhủ hoa Cám ơn thằng lính Bác Hồ Thây nhà thơ, bỗng hoãng hồn run tay Người con gái NÚI HỎA Bỗng dưng nhớ lại người xưa …

Lưu diễn

Nắng còn lưu diễn chưa về Thơ còn mấy ý chưa đề hết câu Bên ngoài nai bạn đợi lâu Bên trong thi sĩ xanh hồn cỏ thơ

Hồi sinh

HỒI SINH 6 giò chiều, điện thoại reng Cầm lên nghe mà tim hồi hộp Những điều chờ đợi qua cú phone này Sau một năm, trận bão Lymphedema đánh xuống kết quả có rồi Ba có tin vui Ôi tin vui Sau một năm những đứa con thám kích Đã đến được mục tiêu …

𝐁𝐚̀𝐢 𝐭𝐡𝐨̛ 𝐜𝐡𝐨 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐧𝐠𝐚̀𝐲 𝐛𝐚̆́𝐭 đ𝐚̂̀𝐮

1. Bài thơ cho một ngày bắt đầu Tôi thức dậy, buồn cũng theo, thức dậy Người thợ đời chắc trồng cây số cho tôi Với tháng ngày cùng tận nỗi cô đơn Cùng thoát hiểm mưu sinh trong những ngày trơ trọi Nước mắt tôi đã nhỏ nhiều khổ lụy Nhưng hề gì, em, …

ĐẶNG TIẾN: 𝐓𝐡𝐨̛ 𝐌𝐢𝐞̂̀𝐧 𝐍𝐚𝐦 𝐓𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐓𝐡𝐨̛̀𝐢 𝐂𝐡𝐢𝐞̂́𝐧

Thơ Miền Nam trong thời chiến (1) là một cuốn sưu tập thơ đồ sộ, dày 856 trang, quy tụ 263 tác giả, người còn kẻ mất, nơi quê hương hay hải ngoại. Có người qua đời trên chiến trường giữa tuổi thanh xuân. Sách do Thư Ấn Quán sưu tập và phổ biến, do …

Vĩnh Biệt Đặng Tiến (1940 – 1923)

Tên thật: Đặng Tiến. Bút hiệu thỉnh thoảng dùng: Nam Chi Sinh ngày 30-3-1940 tại làng An Trạch, huyện Hòa Vang (nay thuộc thành phố Đà Nẵng). Nhân viên ngoại giao tại Thụy Sĩ từ năm 1966. Năm 1968 từ nhiệm và sang định cư tại Pháp. Dạy  tiếng Việt và văn chương Việt Nam …

Màu xanh

Thường thường mỗi tuần vào ngày thứ sáu tôi đến thăm nhà tôi tại Nursing home. Có khi tôi lái xe một mình, và dùng walker. Có khi con tôi lái xe, và tôi vịn vào nó, để băng qua đường vào phía trong viện. Khi trời âm u, trở lạnh, chúng tôi cùng ở …

𝐀̂𝐧 𝐭𝐚̣ 𝐜𝐮̉𝐚 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐯𝐮̛̀𝐚 𝐭𝐡𝐨𝐚́𝐭 𝐜𝐡𝐞̂́𝐭

𝐀̂𝐧 𝐭𝐚̣ 𝐜𝐮̉𝐚 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐯𝐮̛̀𝐚 𝐭𝐡𝐨𝐚́𝐭 𝐜𝐡𝐞̂́𝐭 Mấy ngày nay, tôi cảm thấy mình như một người chết đi sống lại. Sống lại có nghĩa là tiếp tục đoạn đường chiến binh, mưu sinh thoát hiểm, một thân một bóng, như đã làm trong suốt 7 năm qua. Nhưng tôi vui lắm. Khi được …

Giai phẩm 105 TQBT

𝓰𝓲𝓪𝓲 𝓹𝓱𝓪̂̉𝓶 𝓣𝓠𝓑𝓣 𝓼𝓸̂́ 105 𝓽𝓱𝓪́𝓷𝓰 4-2023 Vừa phổ biến một tác phẩm của 𝑪𝒉𝒐̛𝒏 𝑯𝒂̣𝒏𝒉 𝑻𝒓𝒂̂̀𝒏 𝑿𝒖𝒂̂𝒏 𝑲𝒊𝒆̂𝒎: 𝐏𝐇𝐀̉𝐍 𝐏𝐇𝐄̂ 𝐁𝐈̀𝐍𝐇 𝐓𝐑𝐀̂̀𝐍 𝐓𝐇𝐈𝐄̣̂𝐍 Đ𝐀̣𝐎 𝐕𝐀̀ 𝐓𝐇𝐔̣𝐘 𝐊𝐇𝐄̂ 𝐕𝐄̂̀ 𝐃𝐈̣𝐂𝐇 𝐏𝐇𝐀̂̉𝐌 “𝑵𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝑹𝒖𝒐̂̀𝒊” 𝐂𝐔̉𝐀 𝐏𝐇𝐔̀𝐍𝐆 𝐓𝐇𝐀̆𝐍𝐆 (giai phẩm TQBT số 105 tháng 4-2023) MỤC LỤC A).-Lịch sử cuộc phê bình “Những Ruồi” 3 A1).-Đôi nét …

Một bản nhạc bất tử

Một bản nhạc bất tử Sáng nay con tôi chở tôi đến trung tâm Cancer Care để làm chemo. Trên xe con tôi nói: Cả đêm con nghe ba mở bản 𝗧𝗵𝗲 𝗛𝗼𝘂𝘀𝗲 𝗼𝗳 𝗥𝗶𝘀𝗶𝗻𝗴 𝗦𝘂𝗻. Tôi trả lời. Đây là một bản ba rất thích ngày xưa, bây giờ tình cờ nghe lại qua …

THỜI GIAN ƠI ĐỪNG VỘI

Thì mỗi ngày vẫn lối cũ đường quen Những bánh lăn của cuộc đời chưa mỏi Thong thả nhé thời gian ơi đừng vội Ta chưa về thăm hết những thân sơ Quà đất trời còn dư dật, no nê Cuộc đời vẫn đầy những bất ngờ lý thú Vẫn lóng lánh như một trời …

Vạt mưa

VẠT MƯA Anh về, cửa mở, thềm lên Cơn mưa nghiêng vạt đồng hành đuổi theo Vạt che lất phất buổi chiều Để lòng trống gió hiên ngoài hiên trong

Vô tựa

  1, Từ em bỏ nhà đi xa Thương tôi em để lại nhà xe lăn Tôi ngồi thoải mái xe em Đôi chân duổi thẳng lên bàn, tỉnh tâm Thời trẻ, được ngồi trực thăng Thời già, lại có xe lăn, khỏe đời ! 2. Có tay không giữ được người Có chân lại …

Đọc một bài thơ tự do của Võ Phiến

Ở Bình Định quê nhà, chiều chiều đi chơi với em trên đường ruộng nhỏ. Em bé chợt ngắt đứt một tiếng cười giữa khoảng đồng vắng. Giật mình, nhìn lên trời cao, và ngó xuống: thấy đứa em bé quá. Và bốn bề núi xa lặng lẽ (trích Dừng Chân, Sáng Tạo số 27 tháng 12 …

lồng nghiêm

𝐋𝐨̂̀𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐡𝐢𝐞̂𝐦 tản mạn Những ngày hôm nay tôi mãi suy nghĩ về câu thơ mà Y. đọc và giải thích (xin dọc bài post : Khi người loạn trí tỉnh): 𝐀𝐢 đ𝐞𝐦 𝐤𝐡𝐨𝐚́ 𝐜𝐡𝐞̂́𝐭 𝐜𝐡𝐢𝐦 𝐯𝐚̀𝐨 𝐥𝐨̂̀𝐧𝐠 "𝐧𝐠𝐡𝐢𝐞̂𝐦" Y. nói Nghiêm là tên chồng tác giả bài thơ Đan Áo. Lên Net đọc thấy …

Khi người loạn trí tỉnh…

Trong giai đoạn cơn loạn trí của người bệnh tâm thần lên cao độ người bịnh có khi cuồng loạn, hét la, quăng ly tách, buông lời tục tỉu, chửi rủa bạn bè, cha me... hoặc có khi khiến ta phải phì cười dù là cười trong nước mắt, như câu chuyện Y, kể là …

Xuất viện (bis)

XUẤT VIỆN Anh rời bệnh viện chiều nay Anh rời, da thịt tím bầm dấu kim Anh rời, máu lạ cứu sinh Có đêm nói sảng có ngày hôn mê Không sao, dù lắm ê chề Trái tim thứ sáu vẫn về với em…

𝐓𝐀̣𝐏 𝐆𝐇𝐈 𝐓𝐈𝐄̂̀𝐍 𝐓𝐔𝐘𝐄̂́𝐍: Đ𝐀̉𝐎 𝐕𝐀̀𝐍𝐆 𝐕𝐀̆𝐍 𝐇𝐎̣𝐂 𝐌𝐈𝐄̂̀𝐍 𝐍𝐀𝐌

𝐓𝐀̣𝐏 𝐆𝐇𝐈 𝐓𝐈𝐄̂̀𝐍 𝐓𝐔𝐘𝐄̂́𝐍: Đ𝐀̉𝐎 𝐕𝐀̀𝐍𝐆 𝐕𝐀̆𝐍 𝐇𝐎̣𝐂 𝐌𝐈𝐄̂̀𝐍 𝐍𝐀𝐌 (TQBT số 96 chủ đề Hòn đảo vàng văn học) CÁCH ĐÂY KHOẢNG MỘT THÁNG, nhà nhận định văn học Nguyễn Vy Khanh gởi tặng tôi một cột báo Tiền Tuyến có bài Tạp ghi tôi viết nhan đề Phước Long, khi quân phe Bắc …

Đưa vợ đi tiệm chay

Đ𝒖̛𝒂 𝒗𝒐̛̣ đ𝒊 𝒕𝒊𝒆̣̂𝒎 𝒄𝒉𝒂𝒚 Đưa vợ đi New York Đưa vợ đi tiệm chay Tha lỗi ta hôm nay Bần thần không thể nuốt… 𝗠𝗼̛̀𝗶 𝗲𝗺 Mở cửa xe mời em Mời em đi New York Hôm nay, năm tháng hết Mình đi phố cuối năm Anh sẽ đợi dù mưa Anh sẽ chờ …