Quán đợi hoàng hôn (truyện viết trước 1975)

  (tranh Thân Trọng Minh)   Khi lên thị trấn miền núi này vào một ngày cuối năm, tôi đã mang theo hình bóng cô độc in trên những con đường rét run hơi lạnh. Đây là một thị trấn lạ. Những vách nhà gỗ thông, những bức tường vôi còn hoen ố bụi bùn …

Đôi mắt người Sơn Tây

Truyện thời chiến của Trần Hoài Thư Nhạc Phạm Đình Chương. Thơ Quang Dũng. Ca sĩ: Trần Thái Hòa (tranh Thái Tuấn. Ảnh background: Kinh Vĩnh Tế, nguồn: Internet)   Buổi chiều có một người sống trôi nổi dưới những cánh rừng tràm, gian khổ cơ cực với muỗi vắt sinh lầy, đã trở về …

Những bửa ăn trong mật khu

(trích từ Vịn vào lục bát, thơ THT, Thư Ấn Quán xuất bản theo phương pháp Printing on Demand, (Giấy quí hiếm, bìa ép lamninate, khổ lớn)  chỉ dành tặng thân hữu và những người yêu thơ)   Mục tiêu 1 Hạt cơm, hạt ngọc của trời Tôi nhai, mòn cả, hai hàm răng tôi …

Mưa

(Truyện viết sau 1975) Khi ông ra cửa nhà hàng, trời đổ mưa. Ông lấy chiếc jacket đội trên đầu cố che những giọt mưa đang bắt đầu quất xối xả vào mặt. Không hiên nhà, không hiên phố, ông chỉ biết vừa đi vừa chạy. Đến ngã tư, lại đèn đỏ, và ông lại …

Kẻ đào ngũ

Bài này khởi viết từ năm 1970, nhuận sắc vào năm 2015. Vừa rồi trên Youtube có đọc truyện này (Hồng Phúc đọc). Nghe mà rưng rưng. Muốn nghe toàn bài xin click vào hình. Cần ghi chú là tấm hình này  không phải lấy từ Youtube, nhưng do chính tôi thực hiện. Để nhớ …

cho người hôn thê trước ngày đám cưới

  THT 1971 (chụp trong ngày đi phép)       Một người bạn tặng một số Văn cũ. số 181 tháng 7 năm 1971 có bản tin do anh thư ký tòa soạn Trần Phong Giao viết về ngày đám cưới cùng ngày ra mắt tập truyện" Những Vì Sao Vĩnh Biệt ". Nhớ …

Trắng

Da ông bạn màu đen Râu ông bạn màu trắng Da của tôi màu vàng Tóc của tôi màu trắng Màu trắng của Daksuk Màu trắng của  Mang Giang Màu trắng của  mù sương Màu trắng của  mây bạc THời chúng ta đánh giặc Nhuộm mãi đến bây giờ THT đẩy xe ông bạn Mỹ trong …

Làm sao biết đầu đạn cũng thương tôi…

  Trong  chiến tranh  sống được là may Tôi vẫn nói trăm ngàn lần tôi là người may mắn Khi tên địch tìm bia tôi để nhắm Làm sao biết đầu đạn cũng thương tôi Rảnh sẹo hy hữu: cách tim chỉ một phân. (Lần bị thương thứ nhấtkhi mang quân giải cứu Qui Nhơn ngày …

Rồi một mai tôi phải xa Bình Minh

trần hoài thư Đâu cũng là trái tim hiền thục Đừng bắt con tôi phải học giết người Tôi đã mất rồi, mất tuổi đôi mươi Tôi không thể để con tôi, mất thêm lần nữa Thôi thì giã từ, giã từ tất cả Trước sau gì tôi cũng phải ra đi   Rồi một …

Người con gái ở nhà thờ Đức Tin

Truyện  của Trần Hoài Thư   Như thế tôi đã có một hình ảnh để tạm gọi là nhớ nhung. Như thế tôi đã có một dòng suối tóc đen tuyền và một con mắt giấu trong bờ suối như bắt tôi phải cố tìm kiếm một cõi mê lộ.  Như thế cái dáng người …

Ngày cuối của một cổ trắng

truyện Trần Hoài Thư Trước đây, khi nghe những chuyện liên quan về  những người cổ trắng, ông không tin.. Ông cho đó là trường hợp cá nhân, cá biệt, không phải là trường hợp chung. Bây giờ thì ông tin. Bởi chính ông là người trong cuộc. Ông đang thấy những nhát kéo tàn …

Thơ từ một thời thám kích vùng hai

xâm nhập mật khu Gai  rừng  che bít lối Đá tiếp đá chất chồng Phân người  bốc thinh không Cỏ tranh che tầm mắt Người lính Thượng tiền sát Ngần ngừ không dám lên Trên  gương mặt xạm đen Mồ hôi vàng lóng lánh Tức mình, kê họng súng Sau lưng thằng khinh binh Ra …

Binh đoàn Ấn Độ

Sáng tác sau năm 1975 của Trần Hoài Thư (trích Hành Trình của Một Cổ Trắng, tái bản nhiều lần) Hắn là hiện thân của tay xâm lược. Mỗi ngày hắn kể cho ông về một hai nơi gọi hắn. Mà thật sự khả năng của hắn không thể siêu đẳng để kẻ đưa người …

Đêm Chiêm Thành

Truyện thời chiến của Trần Hoài Thư Bà lão tự nhiên òa khóc: "Ðêm nay rằm tôi không thể để nó lạnh lẽo dưới đất. Tôi mong nó lên hưởng chút hương đèn..." "Dạ, ngoại nói đúng. Khi chết rồi ai cũng như ai, không còn là ngụy cũng không còn là VC, không còn …

Vượt sông

Credit: AP Không đò thuyền qua sông Lệnh ban: quân phải lội Những thằng lính cởi trần poncho: bè dã chiến Mặt trời nằm chênh chếch Nắng dát vàng một giòng Giữa trường giang mênh mông Người và phao hì hụp Bên kia bờ  bí mật Hàng tre cúi xuống nhìn Hỡi tên địch đang …

Sao chổi

truyện thời chiến của Trần Hoài Thư Truyện này được trích từ phần hai của truyện ngắn Sao Chổi đăng 2 kỳ trên tạp chí Nghiên Cứu Văn Học số 8-9 năm 1969 (linh mục Thanh Lãng chủ nhiệm).  Truyện lấy bối cảnh và chất liệu từ một cuộc đóng quân đêm  của một đại …

Mưa

Trần Hoài Thư Khi ông ra cửa nhà hàng, trời đổ mưa. Ông lấy chiếc jacket đội trên đầu cố che những giọt mưa đang bắt đầu quất xối xả vào mặt. Không hiên nhà, không hiên phố, ông chỉ biết vừa đi vừa chạy. Đến ngã tư, lại đèn đỏ, và ông lại chờ. …

Ngày người tù binh trở về (tiếp theo Đêm Phục kích người thầy cũ)

Anh gục ngay trước mắt đứa con gái của anh. Anh gục ngay trước những người bất lực vì sợ hãi. Đại uý Minh đã chết ngay trên bờ đất của sự sống. Amen.   Minh trở lại cùng Huế. Minh đứng ở bờ Hữu Ngạn, gọi Huế, gọi dòng sông, gọi những con sáo …

Gặp hai ông tướng tại New York

Trần Hoài Thư   ...Như vậy tôi không có một nơi để đốt lại những sợi khói hoài niệm.  Nhưng tôi vẫn về cùng Nữu Ước vào những ngày cuối tuần, dù đôi lần, xe tôi phải bị kẹt hàng giờ trên khúc đường Canal dẫn vào khu Phố Tàu, hình như không còn một …

Ô Cửa

Ngôi trường cũ có bao nhiêu ô cửa Để tôi về đếm những đám mây Tôi sẽ gọi một bầy chim sẻ nhỏ Những con chim từ xa vắng lạc bầy Tôi sẽ đứng như một người thiên cổ Lớp học buồn, như từ cõi cô đơn Thầy ngồi đó, đôi vai gầy tóc bạc …

Nguyễn thị Hải Hà: Đọc tuyển tập Truyện Từ Bách Khoa của Trần Hoài Thư

Chúng ta không thể tách rời người lính, nhà thơ và nhà văn trong Trần Hoài Thư. Toàn tập Truyện Từ Bách Khoa của Trần Hoài Thư miêu tả cái nhìn về chiến tranh Việt Nam của người lính miền Nam trước năm 1975. Người lính này thấy gì? Người già, em bé, thiếu nữ, …

Cuối bờ xa cách

Truyện viết trong thời chiến của Trần Hoài Thư (trích tạp chí Văn Học số 193 năm 1974) Cho tới bây giờ, tôi mới thấy rằng tôi là một tên bất nhân nhất thế gian. Một tên vô tâm độc ác. Không, anh đừng vội ngạc nhiên. Cũng đừng thắc mắc tại sao tôi lại …

Thơ của văn

I. Ngày hôm ấy tôi lênh đênh vô định. Gọi thầm sương và khói mông mênh. Lòng cảm động mờ trên từng lá nhỏ. Xanh và xanh yêu dấu vô lường. Tôi chẳng giấu lòng tôi hờn dỗi. Theo lăn hoài ngày một ngày hai. Kìa con sóc xám băng đường chẳng sợ. Kìa hàng …

Mắt đêm

truyện thởi chiến của Trần Hoài Thư (trích Văn số 121 ngày 1-1-1969) Khi tổ tiền sát viên chạy đến gần chiếc cầu gỗ, ẩn dưới bờ mương, tôi bắt đầu cho tổ của trung sĩ Y Bok tiếp tục tiến chiếm gò mả để yểm trợ cho tổ đi sau. Bên kia chiếc cầu …

Viết lúc 4AM – Chia tặng chung nhau

Về đây, rẽ cỏ bờ hoang địa Kiếm nỗi buồn chia tặng chung nhau Người mẹ Bắc lên non tìm xác Người mẹ Nam xuống biển tìm con Về đây, người vợ đi tìm cốt Nhát cuốc nào cuốc trái tim khô Em sẽ khóc như trời tháng bảy Về đây, lạnh cả những oan …

THE BATTLEFIELD

TRAN HOAI THU __________________________________ THE BATTLEFIELD (Translated by TRAN QUI PHIET)     She went back to look for that place. "Where is it now?" she wondered. All she saw were desolate tufts of grass and wanton vegetation although it was the same red soil, the same puddles of water and, far beyond, the same …

Diều hâu bỏ núi

Truyện Trần Hoài Thư Tiếng nổ cạch cạch dội vào vách đá vọng lại như những tiếng báo động dây chuyền. Máy đã bắt được liên lạc với các đứa con bên kia phần đất chết. Giọng nói của người đại đội trưởng địa phương quân nghẹn ngào:"Các đứa con tôi chỉ chờ ngày này. …

Cuối đường – chuyện một người khoa bảng bị cô lập

Có một người đàn bà Mỹ bắng cấp đầy mình. Một bằng tiến sĩ về giáo dục. Nhưng nghề dạy học không hái ra tiền nhiều, bèn chuyển qua  học ngành computer. Lấy bằng Master về điện toán. Được thu nhận bởi một công ty lớn. Nhưng vài tháng sau, bà bị sa thải. Tại …

Ga đêm quạnh quẽ

Nhớ lắm, Nguyễn Sa Mạc ơi. Ngôi nhà gạch đầy bóng tối, bên con đường rầy xe lửa, nơi hai thằng vẫn hay ngồi trên đường sắt, đốt thuốc. Bạn kể về một người con gái đằng sau khung cửa, và tiếng hát của nàng đằng sau hàng giậu. Gương mặt bạn nghiêng gầy, thuốc …

Ban Mê Thuột – Mùa tai ương hoan lạc

Tôi nói cả trăm lần, tôi trở lại cùng quân đội mà. Tôi sẵn sàng cột sợi dây thun quần đàn bà vào hai gọng kính để trở lại mặt trận mà. Nhưng đừng dùng việc trở lại của tôi để mà tung hô vinh danh cũng như đừng kết án tôi khi trở lại …

Ban Mê Thuột

Mừng quá, cứ ngỡ bài thơ đã  bỏ mà đi xa.  Chỉ thuộc  hai câu: Phố chỉ mấy con đường/ Quẩn quanh ngày lính thú... Không ngờ hôm nay tìm lại được. Từ một diskette cũ. Xin chép lại:  Ban Mê Thuột  Phố chỉ mấy con đường Quẩn quanh ngày lính thú Trời bụi mù, …

ngọn đèn cầy của ngày sinh nhật

Lời tác giả: Bối cảnh của bài văn này  là căn phòng trong cư xá sĩ quan ở Ban Mê Thuột vào khoảng năm 1971. Cư xá nằm bên cạnh Quán cơm xã hội Caritas , và rạp chiếu bóng (Thăng Long ? ). Click vào hình để đọc

Về với núi

................................. Ở đây đèo ải ngăn sinh lộ Trăm đứa lên có mấy kẻ về Giày trận bám bùn mưa tối mặt Mùa hè gió thốc bụi tê tê... Thanh niên ta bỏ miền trung thổ Theo mảng mây trời trên bản xa   Núi dựng. Rừng bạt rừng. Lá mục Mời đọc tiếp

Ban Mê Thuột – Những ngày tháng khó quên

Một trang phụ được thực hiện do từ cảm xúc sau khi đọc trên Blog Phay Van chuyên đề Ban Mê Thuột. Phụ blog này  gồm những bài viết lấy bối cảnh về những tháng ngày chúng tôi có mặt ở BMT trước năm 1975: - Khi mùa hoa cà phê nở - Bản đồ …

Mùa sứ – vừa đến từ Hà Nội

Dropbox trên máy vừa cho biết có một truyện ngắn được gởi đi từ Hà Nội. Cám ơn tấm lòng của người bạn trẻ từ Hà Nội đã ra công sưu tầm, sao chụp và đánh máy lại, để tặng  cho một nhà văn miền Nam... (tạp chí Văn số 207) Tháng ba, mùa sứ …

Em Tây Phương

Đôi mắt em xanh trời mùa hạ Như mặt hồ gợn một chút buồn vương Mái tóc em óng mượt lạ thường Vàng thắm cả một dòng nắng mới Buổi sáng, em qua, phòng tôi bỗng ấm Tôi nhìn em, gặp lại tuổi thanh xuân Em Tây phương mà hiền dịu dị thường Lời thỏ …

Viết về Hà Nội: Những cơn mơ cuối năm

Truyện của Trần Hoài Thư Những ngày cuối năm, Đồng đã sống trong cơn mộng. Trời đã sang lạnh. Cái lạnh dịu dàng như ru anh vào giấc ngủ. Đôi mắt anh lim dim đằng sau ô lưới sắt. Anh như thấy lại một chút gì quen thuộc của quê anh. Tuy trời đã lập …

Viết lúc 4AM – Cám ơn em, người con gái miền Nam

Mỗi sáng thức dậy, nằm thật yên trên giường. Để lắng nghe. Nghe gì. Hạnh phúc được thêm một ngày với đời, với vợ con, với cháu nội. Đã qua rồi những bỉ cực. Nhưng không phải vì vậy mà lại quên.  Sợi tóc người đàn bà trong đời ta vẫn là sợi tóc để …

vài bài thơ tình ….

Đêm trở về từ Virginia Tôi học nơi này, xứ của đô la Chữ tình có khi chữ buồn-muốn-khóc Đôi khi đêm rằm rán tìm vầng trăng cố quốc Mà ở đông bắc này, trăng bỏ trốn biệt tăm Có khi chiếc xe trở về lạnh lẽo, căm căm Đôi quạt nước kêu rêu hoài  mệt lả Mưa mùa …

%d bloggers like this: