THT 1971
(chụp trong ngày đi phép)
Một người bạn tặng một số Văn cũ. số 181 tháng 7 năm 1971 có bản tin do anh thư ký tòa soạn Trần Phong Giao viết về ngày đám cưới cùng ngày ra mắt tập truyện” Những Vì Sao Vĩnh Biệt “. Nhớ lại, càng cảm tạ Trời Đất, đã giúp một người lính núi được bình an qua bao chập chùng tai họa, để về SG cho kịp ngày hôn lễ. (Chỉ trước ngày hôn lễ một ngày !) Bài thơ sau được sưu tập từ một trang báo cũ. Đăng lại để quí bạn có thể hình dung những điều kiện và hoàn cảnh của những người viết trẻ trong thời chiến. Họ đã sống và viết như thế nào …(THT) Continue reading “cho người hôn thê trước ngày đám cưới”→
Trong chiến tranh sống được là may
Tôi vẫn nói trăm ngàn lần tôi là người may mắn
Khi tên địch tìm bia tôi để nhắm
Làm sao biết đầu đạn cũng thương tôi
Rảnh sẹo hy hữu: cách tim chỉ một phân. (Lần bị thương thứ nhấtkhi mang quân giải cứu Qui Nhơn ngày mồng một Tết Mậu Thân)
Con đang nhắm mắt đây, bởi vì, con biết Đất Trời Tiên Phật đang bao bọc ba, dìu dẫn ba, và chưa chắc, ba đang có mặt tại chốn này. Con nhắm mắt, giòng lệ nóng tuôn trào, không ai biết, mà chẳng cần ai biết. Bởi vì chỉ có ba biết con và con biết ba là đủ. Con biết có một người can đảm nhất trên đời, đạo hạnh nhất trên đời, và cũng buồn bã nhất trên đời. Tháng ba hay tháng chạp, năm này hay năm khác, đêm xứ Mỹ hay ngày xứ Mỹ, qua thị trấn này hay về thị trấn khác, những con đường hun hút mênh mông rồi cũng cuối cùng về lại một điểm. Cái điểm đó, có ba mái tóc bạc phơ, bộ áo lụa trắng, đôi mắt mù lòa, hun hút trong dòng thiên cổ. đọc tiếp