UV trừng mắt đêm canh trắng ( 1)
Sáng lại Qui Nhơn súng lận quần
Bà chũ cho xin ly xí nại
Và cái bàn, chừa một chỗ nhà văn
Giờ Thơ văn toàn gái với toàn em
Ông Trời cũng mặc áo lụa hà đông
Mực hồng mực tím pha trang giấy
Chỉ có ta gái mọi đen đồng
Chủ quán đừng nhìn ta lấm lét
Ta hiền mà, tại lính râu ria
Mũ rừng chụp trán, che đầu tóc
Ngại mấy chàng quân cảnh ngoài kia
Thơ ta toàn đăng Văn, Bách Khoa
Vậy mà chẳng ai đọc bao giờ
Hay chờ thi sĩ nằm yên ngủ
Thương xót cho ta cột báo vĩnh hằng
(1) UV: ống nhắm hồng ngoại. Chỉ trang bị cho các đơn vị thám kích