Cám ơn những bạn nai của vùng Sleepy Hollow.
Các bạn đến nhà tôi, không phải gõ cửa nhà, mà gõ lòng tôi những tiếng dương cầm hạnh phúc.
Hai tai các bạn vểnh lện, có nghe không tiếng gõ của lòng tôi qua hai ngón tay miệt mài trên bàn phiếm keyboard.
Tôi đang gõ một bài thơ:
Bây giờ còn cửa kính này
Mở ra còn thấy bên ngoài thiên nhiên
Dù rằng, qua tấm thủy tinh
Không sao, vẫn thấy bầu trời màu xanh
Thấy lũ sóc giởn trên cành
Thấy hoa đào rợp màu hồng môi son
Thấy cỏ xanh thấy nắng vàng
Thấy đôi chim đỏ động tình giao hoan
Chừ thì mũi miệng khẩu trang
Chỉ còn con mắt để dành nhà thơ