Ngày bắt đầu bằngnhững trái bom tí hon mang nhiệm vụ truy kích địch ở trong mật khu tôi
Nhiệm vụ ngay xưa tôi vẫn từng làm
Chỉ khác là bãi chiến
Ngày xưa là quê hương
Bqây giờ chinh là linh hôn thể xác là sức sống
Ngửời ta nói thuốc đáng đã tật
Ở đây không phải là thuốc đắng mà là thuốc truy kích, thuốc nhảy diều hâu, thuốc tiêu diệt
Càng đau dớn bao nhiêu càng hy vọng bây nhiêu
Giot linh duợc ơi
Hãy thế ta một thời làm linh thám kich
Cứ bắn cứ đâm cứ thọc lưởi lê
Bọn dịch mày tinh ma lắm
Ổ hầm sâu lúc nhúc như giòi bọ
Thoả thuê với những cơn hút maú say mèm
Suốt hai giờ bình yen với từng giọt từng trái bom nhỏ thành giọt nước
Dịch bắt đầu ló dạng
Những chốt những hầm hố mai phục cuả địch từ lâu bây giờ nhờ các thằng con phát hiện ra
Rồi lưu đan quăng tay
Rồ tiểu liênquạt liên hồi
ta càng đau, có nghĩ là ta sắp thoát tai ương
Toi kêu rên la dau quá
Cả ngươi run lên bần bật
IY tá chạy báo cáo với bác sĩ
Bác sĩ đến
Bỉnh dưỡng khi sẳn sàng
cả người tôi nóng ran.
như bị tra tấn hành thích
Quả súc tân công quá chừng mãnh liệt
Bác sĩ kêu rut ông chuyền thuốc ra khỏi cánh tay tôi
Cả thân người tôi vsẫn còn tiếp tục run từng đợt
Sau chứng 15 phút,
Mộ lát cô y tá hỏi tôi
Ông cảm thấy đỡ chưa
Tôi trả lời: Đỡ rồi
Ông muốn tiếopn tục không
Tôi gật đầu
Vâng
Rồi ông chuyền lại tiêt tuc nhọ giọt thước vào cánh tay
Quân cưu viện đã toan thắng
Bởi vì tôi cảm tháy lòng tôi nhẹ hỏm phơ phói
.
Tôi dấu mọi ngươi là tôi có khách đắc biệt tới thăm
trong khi bạn bè chia vui cùng tôi ngày Thư quán bãn thảo lên 100 tuổi
Chiến đấu để đạt só 100 khởi đầu cho một sự bại trận
Bằng những kỳ hẹn chuyền thuốc vào người
để níu kéo sức sống trong tuyệt vọng
May mà tôi còn có só 100
dược kiến tạo bởi một cây gậy ngừời và hai vòng tròn cùa bánh xe lăn
Mà một kiến trúc sư đại tài chế cho tôi
Dể tôi đẩy xe tinh đi
Để tôi đẩy em đi
băng cây gậy thần với hai vòng xe lăn kỳ diệu