Há miệng (chụp lúc chưa có đại dịch)
Trưa nay mang bị đồ ăn đến nursing home
Phòng mình đóng cửa, chắc người aid nurse đang bận thay quần áo cho mình
Không sao. Bỏ bị đồ ăn ngoài cửa phòng,
Chợt nhìn ra ngoài cửa
Sân viện phủ ngập lá vàng
Lại thêm một mùa ta có mặt nơi này
Ðể cùng mình chia sẻ những khổ nạn mình mang
những nỗi buồn tôi đinh đóng
Những cơn bão sáng hay chiều
những bài học mình dạy tôi thế nào là niềm vui
khi mình há miệng như đứa trẻ con
và tôi cũng há miệng như người hiền mẫu
Vâng
Cám ơn mình đã dạy tôi hiểu thêm về tình yêu
đâu phải dành cho tuổi trẻ
mà còn tuổi già
Ðâu phải chỉ cái hôn môi
mà là cái hôn trên bàn chân teo liệt
Ðâu phải là hai thân thể ôm siết vào nhau
Nhưng kẻ nằm trên giường
Kẻ đứng bên cạnh giường
Vậy mà nghe như rất gần hơi thở
Nghe như rất gần giấc ngủ
rất gần rất gần
như trên sân viện nằm bên nhau hai chiếc lá vàng
hôm qua vừa rụng
Như cuộc đời của chúng ta
chờ mùa thu một ngày rụng xuống
***
Vậy mà tự nhiên trong phòng vang lên tiếng reo mừng
Cửa phòng mở ra
Người nữ y tá cho hay hoàng hậu của ông cân được lên hai pounds
Họ vui, tôi vui, niềm vui bừng nổ
từ gương mặt ánh mắt từ ánh đèn từ chiếc cân bằng sắt bên giường
A, ta đã chiến thắng rồi…
Món súp đặc chế đã thành công rồi
Bánh tấm bì ta tự chế biến cũng đã thành công rồi
Bánh xèo với bacon ta tự sáng tạo cũng đã thành công rồi…
Thành công do chính từ trí tuệ của ta…
Thành công khiến ta rưng rưng nước mắt
Vâng, thì mùa thu bao giờ cũng buồn
Nhưng hôm nay, vẫn có những chiếc lá xanh
mọc lên từ cây nhân sinh khổ nạn
(10-30-2019)