Giáng sinh không người thân
Không bửa ăn đoàn tụ
Không gà lôi, rượu đỏ
Chỉ một bóng soi tường
Mới từ bệnh viện về
Cái thân đầy dấu chích
Chỉ thuốc, thuốc, và thuốc
Thuốc nào nỗi buồn tan
In sách hoài ngàn trang
Làm thơ hoài ý mòn
Thấy bạn bè ỏng ẹo
Ai cũng lão ngoan đồng
Tủi thì phải là tủi
Nhưng lem luốc quen rồi
Thanh xuân ở xứ mọi
Đời nám đen lọ nồi
Thôi vùi đầu vào việc
Những cuốn sách đang chờ
Ngày xưa tìm dấu địch
Bây giờ đào phần thư
Trang này ta phủi bụi
Trang kia ta xóa bùn
TRang nghiêng ta làm thẳng
Trang rách ta làm lành
Mỗi tập một linh hồn
Nhờ tay ta hồi phục