Tài xế là một thanh niên Mỹ đen
Lòng xe là một cõi đen
Ngoài kia trời cũng tối đen
Đêm nay tôi trở lại căn nhà thân yêu
Trong cõi đen âm thầm hiu quạnh
Cuối cùng rổi cũng đã đến nhà
Thấy mập mờ chiếc xe thân yêu
Đã hơn một tuần nằm đợi chủ
Người thanh niêncố mang xe lăn lên thềm tam cấp
Mở dùm cánh cửa
Tìm dùm contact điện ở phòng khách
Chiếc xe lăn của tôi nằm đâu đó ở góc phòng
Tôi đang bám vĩn vào màu đen
Màu da người và màu thủy tinh sơn đen lóng lánh dưới ánh điện nhà
Hình như có sấp thơ từ
Chở tình người phương xa âm thầm suốt hai mươi năm nay
Đang nằm trên bàn
Vậy mà khi chân tôi đứng lên từ xe lăn
Cơn đau nhức vô cùng tận
Gout lại hành
Khớp lại không tha
Lò cừ lại tiếp tục
Tôi tặng chàng Mỹ đen một số tiền típ hậu hỉnh
Khiến chàng cám ơn rối ríi
Tôi muốn nhân danh một người viết văn làm thơ
đang bị thương hai
Em giúp tôi bật lại ánh đèn
Rôi tôi sẽ tập
Tập hoài
Tập đến hộc thở
Để được đứng dậy rời xe lăn
Để thăm nàng
Để xiết tay nàng
Tôi chỉ cần bấy nhiêu
trong đêm trở lại