Nhập vào binh chủng có tiền phụ cáp nguy hiểm (600 đồng/ mỗi tháng dành cho sĩ quan, 300 đồng cho hạ sĩ quan và binh sĩ) đã dạy tôi nhiều bài học mà về già tôi áp dụng. Thứ nhất là mưu sinh thoát hiểm. Hiểm tàn tật. Hiểm phế thải. Hiểm để tiếp tục làm Thư Quán Bản Thảo, có nghĩa là phải chở báo ra bưu điện mà chẳng nhờ ai bằng cách lắp giỏ hàng phế thải vào walker,như hình chụp dưới đây:
Bài học thứ hai là săn tin tình báo để báo cáo về trung tâm hành quân. Ví dụ địch đông hay không, chỉ việc ngửi mùi phân, mùi nước tiểu. Lính Thượng có biệt tài ngửi dù xa cả cây số.
Nhò vãy, hôm nay tôi săn được cai tin rất quan trọng, Hy vọng nó giúp cho những vị phê bình , nhận dịnh hay còn lưu tâm đến văn học miền Nam phải xét lại khi đặt bút viết về tiểu sử một tác gia3 nào.
Đây là tiểu sử của Y uyên, tràn ngập rạp khu6n xem như mộ “sample”. Không hiểu ai là tác giả viết như sau:
“…Sinh năm 1940 (khai sinh là 1943) tại thôn Dục Nội (nay thuộc xã Việt Hùng), huyện Đông Anh, Hà Nội.
Năm 1954, theo gia đình vào Nam, định cư tại quận Gò Vấp (Sài gòn). Bắt đầu viết văn rất sớm lúc khoảng 15 tuổi nhưng tác phẩm đầu tay của Y Uyên, Một chỗ cho người tàn tật, chỉ xuất hiện vào năm 1960 trên Bách Khoa, một tạp chí chuyên về biên khảo dành chủ yếu cho giới trí thức ở miền Nam.
Trong những năm sau đó, ngoài Bách Khoa, Y Uyên còn cộng tác với nhiều tạp chí văn học, văn nghệ khác như Văn, Văn Uyển, Tân Văn…”
Có thật Một chỗ cho người tàn tật là truyện đầu tay của Y Uyên , chỉ xuất hiện vào năm 1960 trên Bách Khoa ?
Câu trả lời là không, Nó chỉ xuất hiện trên BK số 160 phát hành 1/9/1963, chứ không phải 1960. Nó không phải là truyện đầu tay.
Ttruyện đầu tay là “Tiếng kêu” xuất hiện trên giai phẩm Tân Phong số 23 phat hành vào 1-8-1960. Tân Phong là tạp chí văn học nghệ thuật, do Trương Bảo Sơn chủ biên vói những cây bút như Nhất Linh, Duy Lam, Tường Hùng, Thế Uyên, Trương Bảo Sơn, Phạm Lê Oanh, Minh Đức, Linh Bảo, Nguyễn thị Vinh, Dỗ Phương Khanh, Doãn Dân, Phan Lạc Tuyên…
(chúng tôi có đẩy đủ 23 số. Hy vọng project sẽ được hoàn tất trong nay mai)