Khi quả địa cầu này biên giới xoá tan
Khi tiếng nói cùng chung lời tình tự
Khi quả đất này loài người gần gũi
Tại sao có người rất lạ quê hương ?
Rất lạ Việt Nam dù em dễ thương
Dù em da vàng, miệng môi thanh tú
Đôi mắt em là chút buồn xa xứ
Pha thêm cả màu vời vợi Đông Phương
Vâng, ta hỏi em, cô người Việt Nam
Mắt em đen viền, tô than, ngơ ngác
Vâng, em đẹp, mà ta cay đắng
Đất nước mất rồi
ta cũng mất em sao?