Anh đã về, em ạ, đêm nay
Anh đã về em ạ đêm nay
Anh đã về, con tim như bật vỡ
Cho dù mục tiêu có ngàn tấn nổ
Anh sẽ lao vào như một tên cảm tử em ơi (*)
Anh đã về, đêm quá tối, đêm đen
Lo lắng quá, trên từng vuông thước đất
Đường cái thênh thang, mà quân lội nước
Đêm tối mịt trời đêm địa phủ ma trơi
Đoàn quân băng đồng, bì bõm chơi vơi
Mắt muốn nổ nhìn về nơi cõi dữ
Chợ Huyện đàng xa, lập loè ngọn lửa
Nhắm mắt anh cầu
cô giáo trẻ được bình an…
Mục tiêu đến rồi
Hãy chơi bài đột kích đêm
Hãy tắt máy truyền tin
Hãy nói với đại bàng chúng ta không cần trái sáng
Hãy ngậm dao găm, tay hờm cò súng
Hãy làm cho địch choáng váng mặt mày
Hãy chụp mồi như một lũ diều hâu (*)
Hãy cẩn thận đừng bắn lầm những người vô tội
Hãy coi chừng bọn xâm mình đặt mìn cài lựu đạn
Đặt chốt ngoài bìa làng , đặt chốt đường đi
***
Quân ào vào như cơn bão cuồng điên
Đạn xẹt lòng đêm, bốn bề súng nổ
Như một lũ âm binh đội mồ đội mả
Từ bóng đêm gào thét vang trời…
Địch chém vè,Địch hoãng kinh
Dịch rút ngả sau, tìm đường tảu thoát
Ông trung đội phó người Nùng vui mừng
mở bi đông tu hơi rượu đế…
Máy truyền tin báo đã tái chiêm quận đường
Chỉ có anh trái tim là đầy nươc mắt đau thương
Khi thấy giữa sân xácgười con gái
Nàng nằm sấp, lưng dầm đề đỏ máu
Máu cũng khô dần trên màu áo vàng tươi
***
Anh đã về giành lại quê hương
Nhưng không giành được cô giáo đẹp xinh
để trả lại cho đám học trò bé nhỏ
Anh đã về nhìn bầy chim ủ rủ
Chúng ủ rũ, như lòng anh ủ rũ
Lũ bé quỳ bên xác người cô trẻ
Đặt vòng hoa, mếu máo gọi cô về
Cô không về, cô bỏ dạy, cô đi
Cô bỏ chúng con cô về xứ khác
Anh cắn bầm môi, em ơi, ta khóc
Em không về em cũng bỏ thanh xuân
Em bé quê ơi, cho ta nhành bông
Một nhành bông quỳ vàng như màu áo
Anh đặt lên em. Trống trường ảo não
Như những hồi mặc niệm em tôi
Anh đã về, và đã trễ, em ơi…
(*) biệt danh của đại đội 405 thám kích /SĐ 22 BB
(Bài này đã được đăng trong tập thơ Ô Cửa. Và đã đuợc sửa lại, trong lần post này).