Con làm thầy thuốc ở xa
Vợ thì cô lập ở nhà Nursing
Còn ta là một lão điên
Suốt ngày nặn óc “làm sao quên” hởi trời ?
Văn chương bị stroke cướp rồi
Hàm răng cũng rụng báo ngày tàu đi
Sắp đi nhưng vẫn sân si
Vẫn lục dục vẫn đứng ngồi không yên
oOo
Nhớ mình thích phở bò viên
Tôi làm cả dĩa, mà ai ăn dùm ?
Làm sao chia sẽ với mình
Cái nạn tai của một người hiền lương
Thịt mềm vị ngát mùi thơm
Nhưng sao nuốt nổi cõi lòng đắng cay